Cửu cô nương nổi giận đùng đùng mà trừng hắn, Lưu Kỳ lại còn không biết
tốt xấu, tiếp tục nói:
“Bản lĩnh của tiên sinh cô nương cũng biết, tiên sinh chính là tự mình tra
xét Sổ Nhân Duyên.
Tiên sinh và phu nhân có nhân duyên tam sinh tam thế, nhất sinh nhất thế
nhất song nhân, đó là một đôi bích nhân trời đất tạo nên.” Lưu Kỳ bịa đặt
nói linh tinh.
Cửu cô nương khóc lóc chạy mất, Lưu Kỳ nhún nhún vai, nữ hài tử thật
đúng là yếu ớt, da mặt không dày còn muốn đoạt nam nhân với người khác?
Lưu Kỳ trong lòng không muốn có người phá hư Mạc Ly và Thu Nhuyễn
Nhuyễn, ở hoan tràng lăn lộn lâu rồi, hắn đã sớm không tin vào chân ái, là
quốc sư và phu nhân làm hắn lại thoáng có chút chờ mong đối với tình yêu
nam nữ.
Lưu Kỳ chậm rì rì lắc lư lên trên lầu, Mạc Ly vừa mới dàn xếp Thu Nhuyễn
Nhuyễn ở trên giường, Lưu Kỳ tựa ở cửa, hỏi: “Quốc sư, các ngươi vừa
mới nói bò vàng là chuyện thế nào?”
Mạc Ly sờ sờ trán tiểu tức phụ, cảm thấy không nóng mới thu hồi tay, dịch
dịch chăn cho nàng, mới nói: “Ba năm trước ta đi ngang qua nơi này, ở đây
có một ác bá, gian dâm vợ con người ta, cướp bò cày nhà người ta, không
chuyện ác nào không làm, ta liền ra tay trừng trị hắn một phen, rút một hồn
ba phách hắn ra đặt ở trên người một con bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2543070/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.