Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau
Cứ như vậy? Lúc trước nghe Việt Truyện giới thiệu Xuân Dạ như vậy, nàng còn tưởng rằng Xuân Dạ sẽ làm ra giác mộng kỳ quái gì đâu. Xuân Dạ nếu biết nàng nghĩ như thế, chắc chắn cho một cái xem thường, nhưng thật ra hắn có muốn đâu, chẳng qua yêu đan ở trên tay Mạc Ly, còn không phải hắn ta nói như thế nào thì làm như thế ấy. Người thôn Lạc Hoa đều mơ thấy việc này, đâu còn dám tiếp tục hiến tế, ở trong từ đường quỳ một buổi sáng, nói là tổ tông hiển linh, còn cố ý giết heo dê cung phụng. Lưu Kỳ rất là khó chịu nói: “Ngươi nói hắn làm mộng thì làm đi, làm sao đến ta cũng phải có giấc mộng đó, thiếu chút nữa ta đã hôn được mỹ nhân rồi, lại bị hắn thay đổi cảnh trong mơ, thật là đáng giận!” Thu Nhuyễn Nhuyễn đang muốn trả lời hắn, Việt Truyện đang đánh xe vén rèm vào, chắp tay nói: “Quốc sư, có bá tánh cầu đến cửa miếu của tiểu tiên, tiểu tiên cần trở về ngay xử lý, không tiện đưa nữa, mong quốc sư bao dung.” “Ừ, chính sự quan trọng, ngươi cứ đi thôi.” “Tiểu tiên cáo từ.” Việt Truyện xoay người muốn đi, chỉ nghe Mạc Ly tiếp tục nói: “Ý trời không thể trái.” Việt Truyện ngừng lại, thấp giọng đáp vâng, liền đi rồi. Lưu Kỳ hiếu kỳ nói: “Quốc sư, ngươi vừa mới nói câu kia có ý gì?” “Có thể có ý tứ gì, bất quá là cho hắn lời khuyên thôi.” ′ Mạc Ly tâm tình còn vì Triển Hiến mà không tốt, không muốn giải thích nhiều.Thu Nhuyễn Nhuyễn hậu tri hậu giác phát hiện tướng công nhà mình biểu tình không đúng, vội ngồi dậy từ trên đùi hắn, đang muốn nói chuyện, bị Mạc Ly chặn ngang: “Quốc công gia, phiền ngài đi đánh xe một lát.” 162 Lưu Kỳ tất nhiên cũng nhìn ra tâm tình Mạc Ly không được tốt, vội đáp: “Không dám, không dám, quốc sư ngài khách khí làm gì, gọi ta Lưu Kỳ là được.” Lưu Kỳ nói rồi vội vén rèm đi ra ngoài đánh xe, cho hai vợ chồng bọn họ đơn độc ở chung, phu nhân tiết tiết hỏa, trong chốc lát chắc chắn lại không có việc gì. Đúng như Lưu Kỳ sở liệu, hắn mới vừa buông màn xe, Mạc Ly liền đè tiểu tức phụ ở trên vách xe hôn lên, làm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn trở tay không kịp, một hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại, đáp lại hắn hôn có chút bá đạo. Thu Nhuyễn Nhuyễn vẫn là lần đầu bị hắn đối đãi thô lỗ như vậy, môi đã bị hắn cắn đau, chỉ phải duỗi tay đẩy ngực hắn, hừ hừ nói: “Tướng công… Đừng cắn… Đau…” Tiểu tức phụ hô đau làm Mạc Ly thoáng hoàn hồn, buông lỏng ra môi đỏ bị hắn khi dễ đến thảm thiết, trong lòng lửa giận thoáng diệt đi, lại còn chưa hài lòng, ôm tiểu tức phụ không bỏ, yêu cầu: “Nhuyễn Nhuyễn lại gọi ta một tiếng.” “Tướng công.” Thu Nhuyễn Nhuyễn ngoan ngoãn gọi. “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, phải nhớ kỹ, tướng công của nàng sẽ chỉ là ta, mặc kệ là trong mộng hay là hiện thực, sẽ chỉ là ta.” Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này mới phản ứng lại, tướng công đây là đang ghen? Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được muốn cười, bất quá là giấc mộng, cũng đáng để hắn ghen a? Tướng công nàng không phải hắn thì còn có thểlà ai, bọn họ đã thành thân nhiều năm như thế, cũng đã viên phòng, từ thân đến tâm hoàn hoàn toàn toàn đều thuộc về hắn, dù ở trong mộng nàng cũng nhớ rõ phải tìm hắn, nhớ rõ hắn mới là tướng công nàng. Thu Nhuyễn Nhuyễn học bộ dáng ngày thường hắn trấn an nàng, sờ sờ đầu hắn, khẳng định: “Đương nhiên sẽ chỉ là chàng, tướng công tốt như thế, kiếp sau còn muốn cùng chàng làm vợ chồng.” Mạc Ly lúc này mới hoàn toàn tiêu tan hỏa khí trong lòng, vuốt lưng tiểu tức phụ, nhẹ giọng nói: “Không chỉ kiếp sau, ta muốn đời đời kiếp kiếp đều quấn lấy Nhuyễn Nhuyễn, Nhuyễn Nhuyễn cũng không được thấy ta phiền.” Thu Nhuyễn Nhuyễn sửng sốt, hắn nói như thế,sợ là không phải là đã nghĩ ra biện pháp rồi, nhịn không được cười nói: “Nhưng không cho chàng biết pháp còn phạm pháp, làm hỏng quy củ luân hồi.” “Ừ.” Mạc Ly đồng ý, tưởng tượng đến nàng sẽ trở thành tức phụ của người khác, vì người khác sinh nhi dục nữ hắn liền muốn điên lên, nàng chỉ thuộc về hắn! Mạc Ly cảm thấy mình bị ma chướng, đây thật sự là tối kỵ với tu hành. Vừa mới đây thôi, hắn thậm chí có xúc động muốn đánh Triển Hiến hồn phi phách tán, như vậy sẽ không lo hắn ta cướp đi Nhuyễn Nhuyễn. Mạc Ly hít sâu mấy hơi mới áp xuống ác niệm trong lòng, ôm tiểu tức phụ không buông tay, nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma, hắn không nên nghĩ như vậy, mệnh cách bọn họ đã sửa, đừng lo, Nhuyễn Nhuyễn là thê của hắn, hắn đang thật thật tại tại ôm nàng vào trong ngực, 163 nàng thích là hắn, cũng không phải là Triển Hiến, thậm chí còn chưa từng gặp người nọ, hắn là tự mình sinh ra ác chướng cho mình.“Nhuyễn Nhuyễn, Kim Cô Bổng muốn tiến vào Thủy Liêm Động của nàng.” Mạc Ly nhẹ giọng nói ở bên tai nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn nháy mắt đỏ mặt, lắc đầu nói: “Chàng nhịn một chút, chờ đến nơi đặt chân rồi lại nói.” “Ừm.” Mạc Ly kêu lên một tiếng, không mang Lưu Kỳ đi theo thì tốt rồi, tùy thời có thể đè nặng tiểu tức phụ tới một hồi. Lúc trước hắn cũng lo lắng ngày đêm kề cận bên tiểu tức phụ, sẽ sa vào tình sự, cho nên mới mang theo Lưu Kỳ, không ngờ hiện giờ lại hối hận vì quyết định như thế. Lưu Kỳ dỏng lỗ tai cẩn thận nghe thanh âm trong xe, nhưng mà tiếng mưa gió quá lớn, hắn nghe kiểu gì cũng không rõ ràng, đành phải thôi. Giữa trưa mưa nhỏ hơn, ba người ở trên xe ăn chút lương khô, Mạc Ly lúc này mới mở miệng giải thích nghi hoặc lúc trước cho Lưu Kỳ. Lúc cùng Xuân Dạ thiết kế cảnh trong mơ cho toàn bộ thôn nhân, hắn từ chỗ Xuân Dạ thấy được địa mạo chung quanh thôn Lạc Hoa, khi đó phát hiện chút dị thường. Theo lý lúc ấy bọn họ sớm đã qua thôn Lạc Hoa, Việt Truyện lại dẫn bọn hắn đột nhiên vòng quanh núi phía trước xoay một vòng, lại dẫn bọn hắn từ một con đường khác quay trở về. Thế này có chút không thích hợp, cho nên hắn phải để thêm tâm nhãn. Hắn lưu ý thấy Việt Truyện rất quen thuộc nhà thôn trưởng, trong phòng của nữ nhi nhà thôn trưởng có chiếc khăn thêu một nửa, trên đó đề từ giống hệt chữ viết tay của Việt Truyện trên lục huyện chí. Lúc này hắn mới nổi lên ngờ vực, ngay sau đó không lưu dấu vết mà gài mấy bước với hắn ta, chứng thực suy đoán, tiền tiền hậu hậu vừa cân nhắc liền hiểu đại khái. Ngày ấy bọn họ gặp phải đường bị đất đá trôi cản trở, hắn liền gọi Địa Tiên địa phương tới dẫn đường, cũng chính là khi đó mọi người thôn Lạc Hoa ở trong từ đường rút thăm quyết định tế phẩm. Nếu không phải hắn triệu Việt Truyện đi, có Việt Truyện bảo hộ, nữ nhi thôn trưởng làm sao rút trúng cái thăm kia. Nguyên nhân chính là bọn họ chặn ngang một chân, mới có chuyện vềsau. Nếu không Việt Truyện cũng sẽ không vội vội vàng vàng đưa bọn họ tới thôn Lạc Hoa. Hiện tại nghĩ đến, nói vậy chính là khi đó hắn thu được tin tức nữ nhi thôn trưởng gặp nạn, lúc này mới đưa bọn họ đến thôn Lạc Hoa, muốn mượn tay bọn họ cứu nữ nhi thôn trưởng. Lưu Kỳ nghe xong thẳng hô đờ mờ, hỏi Mạc Ly nói: “Quốc sư không tính toán xử trí hắn?” Mạc Ly lắc đầu, nói: “Ta không quản được.” “Nhưng thật ra tiện nghi cho hắn.” Mạc Ly không nói tiếp, vì cái gì vừa đúng lúc hắn mới vừa triệu Việt Truyện đi, trong thôn liền bắt đầu chọn tế phẩm, lại vừa đúng lúc lựa chọn nữ nhi nhà thôn trưởng. Sợ rằng đây thật đúng là ý trời muốn chia rẽ bọn họ, hắn ra tay cứu nữ nhi thôn trưởng là làm trái với ý trời, cho nên tiểu tức phụ ở trong mộng gặp phải Triển Hiến, coi như là khiển trách vì nghịch thiên, nói như vậy liền thông suốt. 164 Nói vậy Việt Truyện cũng đã nghĩ thông suốt điểm này mới không tự mình ra tay cứu nữ nhi của thôn trưởng, mà là nhờ tay bọn họ cứu nàng. Vừa lơ đãng cho người ta sai sử, còn liên luỵ tiểu tức phụ, Mạc Ly ở trong lòng nghĩ lại. Nghĩ lại xong, phát giác mình tựa hồ có chút không đạo nghĩa đối với Xuân Dạ, tốt xấu gì người ta cũng giúp hắn, tuy nói hắn ta làm tiểu tức phụ mơ thấy Triển Hiến, nhưng rốt cuộc chỉ là giấc mộng, hắn không nên bày sắc mặt với người ta. Mạc Ly nghĩ nghĩ, tay kháp cái quyết, dụng tâm liên lạc với Xuân Dạ, nói lời xin lỗi, Xuân Dạ ngạc nhiên một chút cũng đáp ứng, bọn họ cũng coi như không đánh không quen nhau.Bằng hữu Xuân Dạ nói cho hắn một bí mật, lúc tạo mộng, thông thường Xuân Dạ trước hết sẽ thăm dò đi vào hồi ức quá vãng khắc sâu của người có mộng. Tối hôm qua vì để người toàn thôn đi vào giấc mộng gã cũng xem xét, tìm được một bí mật lớn. Là một bí mật lớn có quan hệ với Việt Truyện. Việt Truyện này không chỉ là Việt Truyện đó, còn nữ nhi thôn trưởng mang thai cũng không phải là phàm thai, là của Việt Truyện. Đây cũng là lí do vì sao lúc ấy gã nghĩ muốn cùng Việt Truyện liên thủ đối phó Mạc Ly. Nếu đương trường nói ra bí mật này, quốc sư nhất định muốn ra tay tập nã Việt Truyện, Việt Truyện vì thê nhi có thể nào không động thủ phản kháng? Nếu không phải từ trong trí nhớ Thu Nhuyễn Nhuyễn gã tìm được thực lực chân chính của Mạc Ly, còn kiêng kị Tổ sư gia phái bọn họ, chỉ sợ thật đúng là sẽ làm như thế.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau