Cứ như vậy? Lúc trước nghe Việt Truyện giới thiệu Xuân Dạ như vậy, nàng
còn tưởng rằng Xuân Dạ sẽ làm ra giác mộng kỳ quái gì đâu.
Xuân Dạ nếu biết nàng nghĩ như thế, chắc chắn cho một cái xem thường,
nhưng thật ra hắn có muốn đâu, chẳng qua yêu đan ở trên tay Mạc Ly, còn
không phải hắn ta nói như thế nào thì làm như thế ấy.
Người thôn Lạc Hoa đều mơ thấy việc này, đâu còn dám tiếp tục hiến tế, ở
trong từ đường quỳ
một buổi sáng, nói là tổ tông hiển linh, còn cố ý giết heo dê cung phụng.
Lưu Kỳ rất là khó chịu nói: “Ngươi nói hắn làm mộng thì làm đi, làm sao
đến ta cũng phải có giấc mộng đó, thiếu chút nữa ta đã hôn được mỹ nhân
rồi, lại bị hắn thay đổi cảnh trong mơ, thật là đáng giận!”
Thu Nhuyễn Nhuyễn đang muốn trả lời hắn, Việt Truyện đang đánh xe vén
rèm vào, chắp tay nói: “Quốc sư, có bá tánh cầu đến cửa miếu của tiểu tiên,
tiểu tiên cần trở về ngay xử lý, không tiện đưa nữa, mong quốc sư bao
dung.”
“Ừ, chính sự quan trọng, ngươi cứ đi thôi.”
“Tiểu tiên cáo từ.” Việt Truyện xoay người muốn đi, chỉ nghe Mạc Ly tiếp
tục nói: “Ý trời không thể trái.”
Việt Truyện ngừng lại, thấp giọng đáp vâng, liền đi rồi.
Lưu Kỳ hiếu kỳ nói: “Quốc sư, ngươi vừa mới nói câu kia có ý gì?”
“Có thể có ý tứ gì, bất quá là cho hắn lời khuyên thôi.” ′
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542750/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.