Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau
Mạc Ly đối việc này cũng không ngoài ý muốn, có thể khiến cho trời phạt đương nhiên không có khả năng chỉ là kéo kéo tay nhỏ. Bên trên đã có người quản, hắn đương nhiên là quản không được, cứ chờ nghe kết quả là được rồi. Một ngày sau, bọn họ đặt chân đến thành Phượng Dương, xem như tới địa giới Giang Nam, thế mưa dần dần nhỏ hơn, lúc đốt đèn mưa liền ngừng, bên này so với thôn Lạc Hoa mưa ngừng sớm hơn một canh giờ. Lưu Kỳ như lệ thường đi kỹ viện địa phương, Mạc Ly chờ tiểu tức phụ ăn no cơm chiều, liền gấp không chờ nổi ôm tiểu tức phụ lên giường, đè nặng chính là một trận hôn mãnh liệt, chọc đến Thu Nhuyễn Nhuyễn đẩy hắn ra, nói: “Trước đừng nháo, tắm rửa đã.” Mạc Ly không tình nguyện mà buông tiểu tức phụ ra, gọi tiểu nhị đưa nước ấm tới.Thu Nhuyễn Nhuyễn ngồi ở thau tắm tùy ý hắn lau thân mình cho nàng, Mạc Ly không nhịn nổi cũng vào thau tắm, ôm tiểu tức phụ cùng nhau tắm uyên ương. Hai người vào thau tắm, nước liền tràn ra, Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng nói: “Chờ lát nữa nước bị ngấm xuống, phía dưới sẽ tới mắng chửi người.” Mạc Ly nghĩ nghĩ, lấy xiêm y bẩn ném trên mặt đất hút nước, rồi mặc kệ, đè nặng tiểu tức phụ tiếp tục hôn, xoa nắm một đôi ngực không chịu buông tay, cực kỳ yêu xúc cảm mềm mại này. 165 Thu Nhuyễn Nhuyễn chờ hắn quá tay đủ nghiện mới đẩy hắn ra, không cho hắn tiếp tục xoa nắn, nâng mặt hắn hôn một cái, nói: “Tắm rửa tử tế, tắm sạch sẽ đi lên giường lại đến.” Mạc Ly tư tâm muốn thử ở thau tắm tới một hồi, nhưng nghĩ hai người mấy ngày này lên đường cũng không tắm rửa, tuy nói ngày mưa mát mẻ, trên người không bẩn, nhưng rốt cuộc đã mấy ngày, nghĩ đến nếu tắm rửa nước bẩn sẽ theo động tác đi vào trong cơ thể tiểu tức phụ, hắn liền tắt cái ý niệm này, tương lai còn dài, hồi phủ rồi nói sau. Mạc Ly lại hôn hôn môi đỏ của tiểu tức phụ, lúc này mới đồng ý, đại chưởng mấy cái qua lại tắm sạch một lần từ trên xuống dưới cho tiểu tức phụ. Thu Nhuyễn Nhuyễn ghé vào đầu vai hắn, tùy ý hắn tắm cho nàng, nhìn hắn dùng sức cánh tay rắn chắc phồng lên, nhịn không được duỗi tay chọc chọc, nói: “Ngày thường cũng không thấy chàng luyện tập thế nào, sao lại lợi hại như vậy.” Mạc Ly cười, cố ý phồng cơ bắp trên cánh tay, cười nói: “Ai nói không luyện, sư phụ dạy kiến thức cơ bản, một ngày ta cũng chưa từng ngừngnghỉ, Nhuyễn Nhuyễn ngủ say rồi, ta luyện xong trở lên giường ngủ Nhuyễn Nhuyễn cũng không biết.” Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi hơi đỏ mặt, cha dạy kiến thức cơ bản nàng cũng biết, bất quá nàng chỉ là ngẫu nhiên nghĩ tới mới làm trong chốc lát. “Ngày mai lúc chàng luyện cũng gọi ta cùng tập đi.” “Ngày mai thì Nhuyễn Nhuyễn lại không dậy nổi đâu.” Mạc Ly nói, đẩy đẩy eo, dùng cây gậy lớn đâm đâm bụng mềm của tiểu tức phụ. Thu Nhuyễn Nhuyễn mặt càng đỏ hơn, bị hắn trêu ghẹo đến vừa thẹn lại bực, há mồm cắn lên vai hắn ngạnh bang bang, lưu lại một vòng dấu răng nhợt nhạt. Mạc Ly lập tức hô hấp rối loạn, siết chặt cánh tay, gắt gao ôm tiểu tức phụ, nói giọng khàn khàn: “Nhuyễn Nhuyễn câu dẫn vi phu.” “Nào… nào có?” Thu Nhuyễn Nhuyễn ngạc nhiên. “Có.” Mạc Ly nói, bế nàng từ thau tắm ra, định lên giường, Thu Nhuyễn Nhuyễn vội kêu hắn lại: “Tướng công, lau nước đã, sẽ ướt chăn.” Mạc Ly tức khắc ngừng bước chân, cúi đầu cắn một ngụm lên môi đỏ, hung hăng nói: “Chờ lát nữa thế nào cũng phải làm một lần tàn nhẫn với nàng!” Thu Nhuyễn Nhuyễn che miệng cười, vẫn còn nhịn không được cãi lại: “Chàng lần nào không tàn nhẫn?” “Nhuyễn Nhuyễn lại câu dẫn ta.” Mạc Ly nói, cầm khăn lau sạch sẽ thân thể cho hai người.“Tướng công cũng thật không chịu nổi trêu chọc.” Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa phối hợp với hắn chà lau, vừa nhịn không được đấu võ mồm cùng hắn. 166 “Vi phu chỉ không chịu được Nhuyễn Nhuyễn trêu chọc.” Mạc Ly vừa dứt lời, liền cúi đầu cắn một viên núm vú phấn nộn, chọc đến Thu Nhuyễn Nhuyễn thét một tiếng kinh hãi, vội túm lấy tay hắn, sợ bị ngã xuống. “Nhuyễn Nhuyễn có muốn càng kích thích?” Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn ánh mắt hắn không có hảo ý vội vã lắc lắc đầu, nói: “Không muốn, không muốn.” “Nhuyễn Nhuyễn ngoan, thử một lần đi.” Mạc Ly khuyên nhủ. Thu Nhuyễn Nhuyễn chịu không nổi hắn làm nũng bán manh lấy lòng như vậy, bộ dáng này của hắn nào còn có nửa điểm quốc sư đại nhân uy nghiêm. “Vậy, thử một lần đi.” Thu Nhuyễn Nhuyễn còn chưa dứt lời, đã lại bị Mạc Ly chặn miệng, dây dây dưa dưa lại tới một cái hôn triền miên nữa. Bị hôn đến mơ hồ, Thu Nhuyễn Nhuyễn phản ứng lại thì mới phát hiện căn bản hắn không tính toán đi lên giường, mà là đặt nàng ở trên bàn. Cái bàn lạnh lạnh đụng vào da thịt cũng không thoải mái, Thu Nhuyễn Nhuyễn ôm hắn không chịu buông tay, Mạc Ly đành phải nâng nàng lên, dùng cây gậy lớn cọ khe thịt, cọ đến tiểu tức phụ chịu không nổi hừ hừ ra. Nhìn khe thịt ướt đẫm đến không sai biệt lắm, Mạc Ly đột nhiên kêu: “Nhuyễn Nhuyễn.” Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng trả lời, theo tiếng chưa dứt Mạc Ly đã đột nhiên đẩy đồ vật lớn đi vào, như nguyện nghe được tiểu tức phụ tiếng kinh hô, nhịn không được cười ra. Thu Nhuyễn Nhuyễn hoãn lại, bực bội đập đập bờ vai hắn, sao tác quái như thế này!Mạc Ly không sợ nắm tay nhỏ của nàng, ôm nàng chậm rãi đi lại ở trong phòng, cây gậy lớn theo động tác đi lại thỉnh thoảng ra ra vào vào nông sâu. Không được mấy lượt Thu Nhuyễn Nhuyễn đã chịu không nổi, co rút cao trào, nước tích táp chảy đầy đất, nàng vô lực ghé vào đầu vai Mạc Ly hừ hừ, kiều thanh cầu hắn chậm một chút. Mạc Ly ra vào mấy lượt thật sâu, lúc này mới chậm lại, tàn nhẫn nói: “Thật là chỉ muốn chọc hỏng nàng!” Thu Nhuyễn Nhuyễn hừ nhẹ nói: “Đã sắp bị chàng chọc hỏng rồi.” “Lúc này mới thế nào, cũng không phải là thực lực chân chính của tướng công nàng.” Mạc Ly nói, lại hung hăng mấy cái, Thu Nhuyễn Nhuyễn theo động tác hắn kêu rên hai tiếng, chỉ nghe hắn còn nói thêm: “Bên trong Nhuyễn Nhuyễn bị ta chọc qua bao nhiêu lần, có lần nào Nhuyễn Nhuyễn không nói sắp bị ta chọc hỏng rồi, có lần nào chọc hỏng sao? Chỉ cần ta vừa rút ra, bên trong Nhuyễn Nhuyễn lại khôi phục nguyên dạng, đã nhỏ lại chặt còn biết hút, lần sau đi vào lại khó khắn đến phí sức thật lớn.” Thu Nhuyễn Nhuyễn yên lặng che mặt, nàng phát hiện từ sau khi viên phòng, hắn càng ngày càng không có hạn cuối, lời nói gì cũng có thể nói ra mà mặt không đổi sắc tim không nhảy mạnh. Bình thường còn tốt, lúc có người ngoài hắn còn sẽ không tự mình thả bay như thế, nhưng 167 chỉ cần vừa đến lúc chỉ có bọn họ một chỗ, hắn liền không giấu đuôi sói to nữa, lời thô tục gì cũng có thể nói ra. Thu Nhuyễn Nhuyễn biết lúc này hắn đã quyết tâm sẽ không dễ dàng kết thúc, liền không tranh luận, phối hợp với động tác của hắn, thỏa mãn ý tưởng của hắn, cứ như thế bị hắn ôm, ở trong phòng chậm rãi đi mấy chục vòng. Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa thở hổn hển vừa nghĩ, cũng không biết sao hắn lại có sức lực như vậy, dường như không biết mệt, nàng cũng không tính là nhẹ, ôm thế này đã bao lâu, còn giống như người không có việc gì.Thu Nhuyễn Nhuyễn không biết lúc này Mạc Ly đang cảm thấy căn phòng này quá nhỏ, đi vài vòng đã không có lạc thú, đang cân nhắc trở về có thể ở trong sân như vậy tới một lần không. Đặc biệt là trong hậu hoa viên, có thể đè tiểu tức phụ ở phòng hoa tận tình yêu thương, như thế ngẫm lại hắn liền không động đậy đã cứng nữa. Tuy rằng muốn hung hăng tới một hồi với tiểu tức phụ, nhưng rốt cuộc ngày mai còn phải tiếp tục lên đường, không thể làm đến quá mức, đặc biệt Lưu Kỳ kia con mắt độc đến quá đáng, nhìn thấy lại trêu ghẹo cho một trận. Mạc Ly đặt tiểu tức phụ ở trên giường, bắt lấy eo tiểu tức phụ, làm càn mà thọc vào rút ra một trận, lúc tiểu tức phụ ngăn không được rên rỉ thì phun ra nùng tinh đã nhiều ngày tích góp mà bắn sâu vào trong cơ thể tiểu tức phụ. Mạc Ly ôm lấy tiểu tức phụ, cười nhìn nàng thất thần, nhịn không được ở trên môi đỏ của nàng rơi xuống một nụ hôn, đang muốn hôn sâu hơn, cửa bị gõ vang lên. “Người nào?” Mạc Ly có chút không vui, theo bản năng tưởng là Lưu Kỳ, không ngờ lúc này không phải Lưu Kỳ, mà là Việt Truyện, chỉ nghe hắn hạ giọng nói: “Là ta, Việt Truyện, cầu quốc sư cứu mạng.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau