Nhìn đứa bé lại gạt nước mắt nữa, Thu Nhuyễn Nhuyễn không thể tiếp tục
làm như không thấy, bế bé con mập mạp từ trên mặt đất lên, đặt ở trên đệm,
dùng khăn lau lau nước mắt cho nó.
“Vẫn là nhạc mẫu đại nhân tốt với tiểu tế.” Kim Triều kéo cánh tay Thu
Nhuyễn Nhuyễn không buông ra.
Mạc Ly bất đắc dĩ mà xoa xoa ấn đường, xách tiểu tử thúi sang phía mình,
nhét bao mứt cho nó, nói: “An tĩnh ăn đi, đừng nói chuyện.”
Hắn xem như suy nghĩ cẩn thận, hắn càng kính trọng, ông ấy càng vênh cái
mũi lên mặt, còn không bằng giống như Lưu Kỳ, đối đãi như thường.
Đối với thái độ đệ tử khi sư diệt tổ, lão tổ tông cũng không tức giận, ủy
khuất ba ba mà ăn mấy miếng mứt, không đùa với bọn họ.
Lưu Kỳ nhìn tiểu tử thúi này ủy khuất đáng yêu liền muốn khi dễ nó, tay dài
duỗi ra, ở trên đầu mập mạp một trận xoa, ha ha cười nói: “Tiểu tử thúi còn
nhỏ đã thông tuệ như thế, khó trách quốc sư phải nhặt về làm con rể.”
Mập mạp nghe hắn khen mình, vừa nhai mứt, vừa nhếch miệng cười với
hắn, Lưu Kỳ không thể
nhìn tên tiểu tử thúi này khoe khoang, giọng lại chuyển, nói: “Tiểu tử thúi
cũng đừng quá đắc ý, tức phụ của con hiện giờ còn không thấy bóng đâu,
chờ Lưu thúc thúc của con nỗ lực chút, ngày mai lại sinh đệ đệ ra đoạt tức
phụ của con!”
“Lưu thúc thúc người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542742/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.