Hết thảy cơ hội là vào nửa năm sau, ông trời cũng giúp hắn, đại ca của lão
lừa trọc gởi thư, nói rằng bị bệnh nặng, đại phu nói không sống được bao
lâu, muối gửi gắm chất nữ Thục Nương.
Có lẽ là lão lừa trọc không yên tâm hắn, sợ lão vừa đi hắn lại đi tìm Tú Tú,
khăng khăng cũng mang hắn theo.
Lão lừa trọc đưa Thục Nương về thôn Khảm Chu an trí lại, thường thường
sẽ đi thăm nàng, khi đó hắn đã biết cơ hội tới rồi.
Hắn dùng danh nghĩa lão lừa trọc đưa cho nàng các loại đồ chơi nhỏ đùa
tiểu cô nương, chỉ nghĩ
dỗ tiểu cô nương động tâm, nhưng hắn bỏ qua tuổi tác lão lừa trọc, dù sao
cũng là thúc thúc, tiểu cô nương cũng không nghĩ nhiều, ngược lại bởi vì
một lần ra ngoài, được người khác cứu, một viên phương tâm ám hứa đi ra.
Người nọ hắn cũng biết, là lưu manh nổi danh trấn trên, cũng thật kỳ, tên
côn đồ cũng biết hảo tâm làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Tên côn đồ sao lại làm chuyện hảo tâm như vậy đâu, nếu nàng không phải
chất nữ của lão lừa trọc, tên côn đồ làm sao lại cứu nàng.
Thấy Thục Nương không mắc câu, hắn định tính toán lại, không nghĩ rằng
ông trời giúp hắn, ngày đó hắn và lão lừa trọc cùng đi thu một con hồ yêu,
nhân lúc lão lừa trọc và hồ yêu đánh nhau hết sức, trộm hạ xuân dược cho
lão lừa trọc, đây là hắn sớm đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542704/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.