Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau
“Nhuyễn Nhuyễn đây là ghen?” Mạc Ly cười nói, hắn nhớ rõ trước kia cũng cười với nàng không ít đâu, chỉ là khi đó mỗi lần ánh mắt hắn đảo qua, nàng sẽ cúi đầu đếm kiến, cười nàng cũng không nhìn nha. “Ừ! Ghen!” Thu Nhuyễn Nhuyễn gật đầu thừa nhận. “Tức phụ ngốc.” Mạc Ly cười đi hôn nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn né tránh không cho hắn hôn, nhưng giường chỉ rộng có chừng đấy, nàng có thể trốn vào nơi nào, không đến một lát liền bị người nào đó đè nặng khi dễ một trận, môi cũng bị hắn hút cắn sưng lên. 269 “Sau này chỉ cho cười với ta, chỉ cho thật tốt với ta, không cho phép nhìn cô nương khác!” Thu Nhuyễn Nhuyễn vừa nói vừa hung hăng cắn một ngụm ở trên môi hắn, lưu lại mấy cái dấu răng thật sâu mới buông ra. Mạc Ly dùng đầu lưỡi liếm liếm cái dấu ấn tiểu tức phụ để lại, không khỏi bật cười, sao lại giống như mèo con thế này. “Toàn bộ nghe Nhuyễn Nhuyễn.” Mạc Ly nói rồi lại muốn hôn nàng, Thu Nhuyễn Nhuyễn lúc này không né, chu môi cho hắn hôn. Mạc Ly đè nặng tức phụ, trằn trọc ngậm mút đôi môi đỏ, tay nhịn không được sờ vào trong vạt áo tiểu tức phụ, nắm hai cái quả cầu nhỏ mềm mại. “Nhuyễn Nhuyễn, tới một lần?” Thu Nhuyễn Nhuyễn gật gật đầu, kêu lên một tiếng xem như đồng ý, nàng còn chưa dứt lời, lại bị hắn hôn lên. Không biết hôn bao lâu, chờ nàng phục hồi tinh thần, xiêm y trên người đều bị hắn cởi sạch, trần truồng bị hắn đè ở dưới thân. Mạc Ly vùi đầu vào giữa hai bầu ngực, hôn hôn cái này, xoa xoa cái kia, làm cho hai luồng ướt dầm dề. Bỗng nhiên Mạc Ly nhớ tới cái gì, ngồi dậy đi thắp đèn. Đột nhiên sáng trưng làm Thu Nhuyễn Nhuyễn ngượng ngùng không thôi, vội kéo chăn bọc lấy thân mình. Mạc Ly buồn cười kéo kiều tức phụ từ ổ chăn ra, lại áp lên, vừa hôn mặt tiểu tức phụ hồng hồng vừa nói: “Quả nhiên dưới đèn xem mỹ nhân, càng xem càng đẹp.” Thu Nhuyễn Nhuyễn đang muốn hỏi hắn là bình thường chẳng lẽ khó coi sao? Lại bị động tác kế tiếp đánh gãy, hắn lôi kéo tay nàng đến giữa hai chân của nàng, cười nói: “Nhuyễn Nhuyễn lúc này tự mình thăm thăm tiểu huyệt của nàng xem có bao nhiêu lợi hại.” Thu Nhuyễn Nhuyễn đỏ bừng mặt, nàng cần gì phải thăm cái này? Nàng đang muốn rút tay ra lại bị Mạc Ly giữ lại, cầm tay nàng sờ vào giữa hai chân, xúc cảm ướt át trơn trượt làm Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được cảm thấy thẹn, nàng không nghĩ tới sẽ ướt như thế, khó trách dùng Thủy Liêm Động để hình dung. “Nhuyễn Nhuyễn tự mình sờ sờ xem.” Thu Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy mình bị hắn mê hoặc, run tay sờ lên cái khe hẹp kia, chỉ một chút lại nhịn không được run lên, Thu Nhuyễn Nhuyễn buồn bực, sao cảm giác không giống lúc tắm rửa nơi này? Mạc Ly không thể nhìn động tác chầm chậm thế này của nàng, vẫn là tự mình ra tay, lôi kéo tay nàng từ trên xuống dưới cảm thụ tiểu huyệt một phen, mang theo tay nàng đi xoa nắn tiểu đậu đậu mẫn cảm, không đến mấy lượt Thu Nhuyễn Nhuyễn đã căng thẳng thân mình mà run run phun ra nước. 270 Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được thở nhẹ, hóa ra tự mình cũng có thể làm cho thoải mái như thế. Mạc Ly thò lại gần hôn hôn cánh hoa còn đang run rẩy, lần trước chỗ sưng đỏ đều khôi phục tốt rồi, phấn phấn nộn nộn nhìn ngon miệng cực kỳ. Mạc Ly nhẹ nhàng nhét ngón tay vào, vẫn không nghĩ ra tiểu huyệt một ngón tay đã nhét đầy cũng không biết làm thế nào ăn xong đại bảo bối của hắn. Vì suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, Mạc Ly cởi quần, đỡ cây gậy lớn chống lên tiểu huyệt hoạt động từ trên xuống dưới, nhìn tiểu tức phụ theo động tác của hắn mà ngăn không được run rẩy, ngăn không được than nhẹ, huyệt không ngừng tràn ra nước trơn trượt, lúc này mới thoáng dùng sức, chống cửa động nho nhỏ bắt đầu dùng sức, làm cho huyệt nhỏ một ngón tay là có thể đầy dần dần căng rộng ra. “Tướng công, ngừng một lát, bên trong quá căng, để ta chậm rãi.” Thu Nhuyễn Nhuyễn không cho hắn vào, rụt rụt huyệt, để cho hắn rút ra chút. Co rụt lại làm Mạc Ly nhịn không được tê một tiếng, hít hà một hơi, “Nhuyễn Nhuyễn cố ý!” Mạc Ly nói, đem một chút còn lại kia toàn bộ nhét vào, đâm tới chỗ sâu nhất trong tiểu nhục động, lần này vừa đau lại thoải mái, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được hô nhỏ, căng thẳng thân mình, vội túm lấy chăn phía dưới lui lui ra. “Tướng công mới là cố ý!” Thu Nhuyễn Nhuyễn hừ hừ. “Đúng vậy, vi phu là cố ý, cố ý khi dễ tiểu nương tử nhà ta.” Mạc Ly cười, vừa nói vừa dùng sức thâm nhập một chút một chút, đâm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn ngăn không được rên rỉ. Thu Nhuyễn Nhuyễn không có tinh lực lại đấu võ mồm cùng hắn, chuyên tâm ứng phó cây gậy lớn trong cơ thể này. Mạc Ly thích nhìn tiểu huyệt ăn nhục côn của hắn như thế nào, nhìn liền thập phần kích động. “Nhuyễn Nhuyễn, tức phụ ngoan, bên trong thật là thoải mái.” Thu Nhuyễn Nhuyễn yên lặng che mặt, cũng không biết vì sao mỗi lần hắn đều nói những lời này, mỗi lần nghe thấy đều làm người ta xấu hổ đến không được. Mạc Ly nhìn thấy tiểu tức phụ kiều khiếp thì hứng thú càng cao, bóp eo nhỏ tiểu tức phụ chính là làm một trận mãnh liệt, không đến chốc lát đâm cho Thu Nhuyễn Nhuyễn cắn môi lại rơi vào đám mây. Mạc Ly cảm thụ được trong cơ thể tiểu tức phụ cực hạn co rút lại, không khỏi thoải mái đến thở hổn hển một hơi, dừng động tác lại tinh tế cảm thụ. Mạc Ly kéo tay tiểu tức phụ đang che mặt, cười nói: “Nhuyễn Nhuyễn lại xấu hổ cái gì, chúng ta đều đã làm bao nhiêu lần rồi? Lần trước Nhuyễn Nhuyễn không phải còn cầu ta đừng có ngừng sao, lúc này sao lại thẹn thùng như vậy?” “Lần trước, lần trước là ngoài ý muốn!” Thu Nhuyễn Nhuyễn giảo biện nói. 271 “Vậy lúc này cũng không phải là ngoài ý muốn, Nhuyễn Nhuyễn lại cầu ta tới một hồi.” Mạc Ly nói rồi rút gậy thịt ra, chỉ dùng gậy cứng nhẹ nhàng chọc đỉnh tiểu đậu đậu. Lúc đầu Thu Nhuyễn Nhuyễn còn có thể vững vàng không để ý tới hắn, nhưng bị hắn thoáng chọc chọc trong chốc lát như vậy, cảm giác tê tê dại dại vừa mới kia lại tới nữa, khoái cảm tích lũy từng chút, chậm rãi cũng có thể làm người ta mất lý trí. Cố tình Mạc Ly còn không chỉ trêu đùa một chỗ này, xoa ngực rồi hôn vành tai nàng, mấy chỗ đều là nàng chịu không nổi trêu đùa nhất, không đến chốc lát tiểu huyệt vừa mới cao trào lại muốn rồi, muốn bị cây gậy thịt thô thô to to của hắn tiến vào ngăn ngứa. Thu Nhuyễn Nhuyễn hơi hơi mở mắt, nhìn nhìn gương mặt hắn trêu đùa tươi cười, lại nhắm mắt, trong lòng hừ nói, mới không cho hắn dễ dàng thực hiện được. Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ nghĩ, hắn có thể làm nàng, nàng vì cái gì không gậy ông đập lưng ông đâu? Nàng còn nhớ rõ hắn cũng không phải chịu nổi trêu chọc thế này, hơn nữa hắn còn chưa bắn lần nào đâu, nghĩ đến lập tức liền nhịn không được. Thu Nhuyễn Nhuyễn nghĩ như vậy, thuận thế ôm lấy lưng hắn, há mồm ngậm lấy vành tai hắn, học bộ dáng của hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm, hàm răng hơi chút dùng sức khẽ cắn một ngụm, Mạc Ly hô hấp nháy mắt rối loạn. Đến, tiểu gia hỏa học khôn, chỉ sợ lần này không thể như nguyện. Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng nhận thấy hắn khác thường, đáy lòng không khỏi cười thầm, liền biết hắn không chịu nổi trêu chọc, còn không chờ nàng đắc ý xong, cây gậy lớn vốn để ở bên ngoài nháy mắt đã hung hăng chọc vào, vừa đau lại thoải mái làm nàng nhịn không được kinh hô. Mạc Ly cười đi hôn môi nàng, khẽ cắn môi đỏ không bỏ, hàm hồ nói: “Tiểu gia hỏa đừng nghĩ chạy khỏi lòng bàn tay vi phu, không nghe lời cẩn thận tướng công hung hăng mà phạt nàng, bảo đảm làm cho nàng ngày thứ hai không xuống giường được, Nhuyễn Nhuyễn muốn thử xem xem hay không?” Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe hắn như thế nói, thật là vô ngữ, đây không phải là chơi xấu sao! Cảm thụ được cây gậy thô to trong cơ thể, Thu Nhuyễn Nhuyễn hiện tại cũng không dám khiêu chiến hắn, sợ hắn làm thật, chỉ hừ hừ: “Tướng công thua, chàng vào đi.” “Ừ, vi phu thua, phải trừng phạt, vi phu trước tự phạt 300 lần.” Mạc Ly nói, nhìn tiểu tức phụ cứng đờ, gương mặt đắc ý tươi cười liền vui vẻ, bắt đầu nhanh chóng địa chấn. Giảo hoạt! Quá giảo hoạt! Đây là một ý tưởng duy nhất mà Thu Nhuyễn Nhuyễn có thể tự hỏi trong đầu, không bao lâu đã bị gậy thịt lớn chọc cho thoải mái đến mất đi lý trí, chỉ theo tiết tấu của hắn, hoặc nhanh hoặc chậm, hoặc thấp hoặc cao mà rên rỉ, bị hắn bắn vào một cổ tiếp một cổ bạch trọc nồng hậu, rót tràn đầy một bụng.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91
Chương sau