Mạc Ly nhẹ nhàng quăng roi ngựa, con ngựa liền đi nhanh hơn, mang theo
một trận gió, hất lá cây hai bên, cũng kéo theo dương quang chiếu lên lá
cây. Kim Triều dựa vào Thu Nhuyễn Nhuyễn, Thu Nhuyễn Nhuyễn dựa
Mạc Ly, nếu không có tiếng ngáy Lưu Kỳ thì hoàn mỹ.
Đường về trời không mưa, bọn họ đi đường nhanh hơn không ít, Tuệ Quả
từ lúc đi theo Lưu Kỳ
tới Di Hồng Viện khai huân xong, liền dần dần không có diễn xuất hòa
thượng trước kia, thậm chí bị dâm côn Lưu Kỳ này hun đúc, còn có thể
trước mặt mọi người thảo luận đến cái dạng tư
thế gì hăng hái nhất.
Vì thế hai người không thiếu được bị Mạc Ly đá.
Đi đêm nhiều thì sẽ gặp quỷ, đi đường hoang dã nhiều thì sẽ gặp dã uyên
ương, hôm nay thật đúng là để cho bọn họ gặp gỡ.
Nguyên nhân gây ra là Lưu Kỳ mắc tiểu, vừa xuống xe ngựa là muốn nhanh
chạy đi cho kê kê phun nước.
Thoải mái dễ chịu phun xong nước tiểu, đang muốn đi thì nghe thấy một
tiếng rên rỉ yêu kiều ngắn ngủi, lấy kinh nghiệm hắn trà trộn kỹ viện nhiều
năm, nháy mắt liền biết là gặp phải dã uyên ương.
Lưu Kỳ vội buộc lại lưng quần, tay chân nhẹ nhàng tới gần chỗ phát ra
tiếng, ban ngày ban mặt hẳn không phải là ma cọp vồ, Lưu Kỳ nghĩ trong
lòng, hắn còn có bóng ma tâm lý đối với chuyện lần trước đó.
Ma cọp vồ nào có dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542684/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.