Tranh thủ lúc đội tuần tra đổi ca, ta chạy ra khỏi doanh trại, tiện tay lấy luôn mồi lửa.
Dường như để đáp lại ta, trong màn đêm dày đặc gió bắt đầu thổi mạnh.
Ta ném mồi lửa vào khu rừng hoang bên ngoài doanh trại, lửa bốc lên ngùn ngụt, nương theo gió nam thổi vào doanh trại, khói bụi làm người ta cay mắt không mở ra được.
“Đi! Dập lửa!” Binh lính vội vàng mặc quần áo, la hét xông ra ngoài, nhưng bị khói bụi che mắt.
Ta chạy trở lại doanh trại, mang theo mồi lửa còn lại ném vào kho lương thảo, giữa chừng còn không quên chỉ đường cho những người lính đang hoảng loạn tháo chạy và không nhìn rõ đường, khiến họ nhất loạt xông về phía lửa lớn đang lan rộng.
Ta tìm đến chiếc lều nơi thanh niên vừa ẩn náu, theo bản năng dừng lại một chút.
Ta cắn răng, vẫn vén lều lên, dưới ánh mắt kinh ngạc của thanh niên, ta kéo tay hắn đi về phía trước!
Ta chạy, chạy mãi, phía sau còn kéo theo một kẻ vướng víu, không biết bọn ta đã chạy được bao lâu, khu rừng bị ngọn lửa lớn nhấn chìm phía sau đã sớm không thấy bóng dáng, bầu trời mờ ảo hé lộ ánh bình minh.
Bọn ta chạy đến đỉnh núi.
Ta buông tay người phía sau ra, dùng hai tay chống đầu gối, thở dốc từng hơi lớn, trái tim như muốn nhảy ra ngoài.
Nhưng ta lại thấy sảng khoái biết bao.
Ta nhếch miệng cười, khuôn mặt vốn trắng trẻo giờ đã lấm lem tro bụi, quần áo trên người bị gai ven đường cào rách bươm, khắp người đầy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-hom-nay-ha-co-chua/5212601/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.