Tháng trước Trương Nhã Quân mới đến, sau đó đổi lại Trương Ấu Quân mỗi ngày đều đến, mà hiện tại tổng quản Tĩnh Bình quận vương phủ Cao Minh cũng đến đây, hắn cao hứng phấn chấn, người hầu phía sau mang theo một rương lễ vật, nói là muốn tặng cho Quốc sư.
“Quốc sư, từ lần trước ngài ra tay, bệnh của Quận vương đã khỏi hẳn, cũng không giống ngày xưa vẻ mặt luôn trống rỗng, không khí trầm lặng, người hiện tại mỗi ngày tinh thần chấn hưng, tuy rằng không quản được đại sự, nhưng là giao tiếp đã khôi phục, thường thường cùng vài vị thế giao tới lui, người không chỉ có tinh thần, ngay cả cười cũng nhiều hơn, thật sự cảm tạ đại ân đại đức của Quốc sư, kế kích tướng của ngài thật là hữu dụng.”
“A!” Ma Ngạo miễn cưỡng ứng thanh. Tĩnh Bình quận vương kia như thế nào, hắn không có hứng thú muốn biết.
Cao Minh còn thao thao bất tuyệt nói, “Còn nữa nha, từ khi Quốc sư ở phủ ta đi một vòng, oan hồn không dám tái xâm phạm, tự phát mà lui, bên trong phủ khôi phục thái bình.”
Nói đến cái này, Ma Ngạo liền cắn răng, tức giận đến xanh mặt.
Tên tử Táo Thần này, dọn tới nơi này ở thì thôi, còn luôn mơ ước quần áo của Nguyệt Quý, hắn tức giận phân phó tỳ nữ đem quần áo Nguyệt Quý tẩy sạch phơi ở trước sân phòng mình, tên kia có can đảm tới lấy, hắn liền chỉnh đến thê thảm hề hề.
Mà Táo Thần kia cũng thông minh, không dám bước vào sân hắn, liền bày ra tiểu kế, kêu hạ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-dich-my-vi-thuc/210521/quyen-1-chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.