Trần hoàng hậu xuất thân danh gia vọng tộc, có địa vị cao, từ nhỏ đã được cưng chiều như ngọc mà lớn lên, sau khi vào cung lần lượt sinh hạ hai hoàng tử, ngôi vị hoàng hậu vững vàng, căn bản không ai có thể lay chuyển được địa vị của bà. 
Có thể nói cả một đời suôn sẻ, chưa từng trải qua thăng trầm nên luôn giữ được bản tính thiếu nữ, còn về phần tâm cơ gì đó thì không có chút nào. 
Kiếp trước, nếu như Thượng Quan Yên Uyển không nhất quyết đi theo con đường của chính mình, một hai phải gả cho Ngụy quốc công, cuối cùng dẫn sói vào nhà, khiến cho nước mất nhà tan, thì thiết nghĩ Trần hoàng hậu và thái hậu đều sẽ được hưởng vinh hoa phú quý cả đời. 
Nghĩ như vậy, trong lòng Thượng Quan Yên Uyển càng cảm thấy khó chịu, có chút bất đắc dĩ nắm chặt tay người, “Mẫu hậu, con thật sự không sao, người không cần lo lắng, con hiện tại không phải đang nằm trên giường sao, chẳng qua là ở trong quan tài có hơi nhàm chán, một chút chấn thương cũng không có.’’ 
Thượng Quan Trạch Thần cùng với Thượng Quan Trạch Mộc hai mắt nhìn nhau đều lộ ra vẻ kinh ngạc, hoàng muội làm sao có thể bình tĩnh nói ra lời như vậy, nàng vừa mới ngồi trong quan tài? Kia chính là quan tài a! 
Thượng Quan Trạch thần tưởng nàng đang an ủi hoàng hậu liền đổi chủ đề, “Ta nghe Xích Ly nói là Ngụy quốc công tìm được hoàng muội trước, xem ra hắn sẽ được ghi công.’’ 
Thực sự phải cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-cong-chua-lai-di-gap-quy-roi/2891717/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.