Sở Hoan đi theo Doanh Nhân vào phòng bên, Doanh Nhân ngồi xuống ghế trước, sau đó ra hiệu Sở Hoan ngồi xuống. Sở Hoan cũng không nói nhiều, ngồi xuống ghế bên cạnh, chắp tay hỏi:
- Không biết điện hạ triệu kiến ti tướng, có gì phân phó?
Doanh Nhân nhìn chung quanh, thân thể nghiêng về phía trước, cười tủm tỉm nói:
- Sở Hoan, lần này ít nhiều có ngươi hỗ trợ, Lăng Sương cô nương đã được an bài ra khỏi thành, trước mắt ở một địa phương an toàn.
Sở Hoan cười nói:
- Đây là phúc vận của điện hạ, cho nên hết thảy đều thuận lợi.
Doanh Nhân lại cười nói:
- Hiền giờ Lăng Sương cô nương còn không biết là chúng ta cứu nàng, chẳng qua nàng có thể thoát thân, dường như rất vui mừng.
Gã dừng một chút, mới thấp giọng nói:
- Tuy nhiên Tôn Đức Thắng đã nói, tuy rằng Lăng Sương cô nương thoát thân, nhưng dường như Thúy Ngọc Lâu còn có khế ước bán thân của nàng, khế ước bán thân ở trong tay Thúy Ngọc Lâu, chung quy không tốt!
Sở Hoan hỏi:
- Điện hạ muốn ti tướng láy khế ước bán thân tới?
- Cái này không vội!
Doanh Nhân xua tay nói:
- Thật ra lần này gọi ngươi tới, là có chuyện quan trọng.
Sở Hoan ngạc nhiên nói:
- Nếu điện hạ có chỗ sử dụng tới Sở Hoan, cứ việc phân phó.
Doanh Nhân mỉm cười gật đầu, thấp giọng nói:
- Chuyện này bổn vương nói trước cho ngươi, nhưng ngươi ngàn vạn lần không được tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3202160/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.