Tôn Cối gật đầu vô cùng khẳng định:
- Tú Liên, ta thấy rõ ràng, hắn bắn chết đương gia, còn muốn giết ta, ta thấy chuyện không tốt, lúc ấy cách một đoạn, nghĩ tới không thể để cho hắn thực hiện được, xoay người bỏ chạy. Hắn đuổi theo phía sau ta, bắn một mũi tên trúng vai ta, nếu không phải ban đêm, hơn nữa ta trốn nhanh, chỉ sợ các ngươi chỉ có thể thấy thi thể của ta.
Trong lòng gã còn sợ hãi, khuôn mặt vẫn còn tràn đầy vẻ sợ hãi.
Khâu Anh Hào cuối cùng tức giận nói:
- Tên súc sinh, hiện giờ hắn đi nơi nào?
- Ta không biết.
Tôn Cối lắc đầu nói:
- Lúc đầu hắn còn đuổi phía sau ta, sau đó thì không thấy tung tích. Hắn bắn chết đương gia, lại bị ta trốn thoát, hiện giờ chắc chắn đã chạy trốn!
Khâu Anh Hào trầm giọng nói:
- Hắn hẳn là còn chưa chạy xa, mọi người trở về cưỡi ngựa, phân công đi tìm, nhất định phải tìm được tên súc sinh vô tình vô nghĩa kia!
Mã Tú Liên chợt nói:
- Chậm đã!
Mọi người đang muốn trở về cưỡi ngựa đuổi bắt Lang Oa, nghe Mã Tú Liên nói như vậy, lập tức đều quay đầu lại, liền thấy Mã Tú Liên nhìn chằm chằm Khâu Anh Hào, đôi mắt rất lạnh:
- Khâu bá phụ, chất nữ có một câu muốn hỏi ngài!
Khâu Anh Hào lập tức nói:
- Ngươi nói!
- Hôm nay ngài tìm phụ thân, đã nói gì với hắn!
Mã Tú Liên chậm rãi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3201672/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.