Trong phòng cấm, ngoại trừ tiếng thở ra thì không còn âm thanh nào khác.
Cả người Sở Hoan mệt mỏi, trong nửa ngủ nửa tỉnh, cảm giác được cơ thể mình không còn bị thiêu đốt nữa, trong lòng biết dược tính đã mất, hắn ngồi dậy, hít sâu một hơi, bỗng nhiên thấy trên người rét lạnh, lúc này mới phát hiện thân mình trần truồng, tuy rằng ở trong phòng cấm nhưng dù gì cũng là đêm đông nên vẫn có khí lạnh, liền với tay túm lấy một vật muốn phủ lên thân mình, nhưng kéo không được. Hắn quay đầu nhìn, thấy mình đang nắm lấy hỉ bào đỏ thẫm của mình, mà hỉ bào này đang bao bọc lấy một người. Người đó đang dựa vào vách tường trong giường gỗ, giống như con thỏ con bị làm giật mình. Lúc ánh mắt Sở Hoan lướt tới vừa lúc nhìn thấy một đôi mắt lạnh đầy ánh lệ.
Sở Hoan lập tức xấu hổ, gượng cười nói:
- Ngươi...ngươi đã tỉnh rồi?
Hắn tuy bị ảnh hưởng của dược vật mà xâm hại Lâm Đại Nhi, nhưng hết thảy những phát sinh lúc trước trong đầu hắn đều vô cùng chân thực.
Ánh mắt Lâm Đại Nhi sắc như dao, nhưng khi Sở Hoan nhìn về phía nàng, nàng lại thấy mặt mình nóng lên, lập tức quay đầu đi.
Dược tính của nàng cũng đã được giải trừ, sức lực toàn thân cũng đã khôi phục không ít, chỉ là y phục của nàng đã bị Sở Hoan xé rách nát, sau khi nàng tỉnh lại đã vội vàng kéo quần lót mặc vào, nhưng áo lót thì đã bị xé nát không thể che giấu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200944/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.