Lâm Đại Nhi ngây ngốc, chẳng biết tại sao dù bên cạnh có đống lửa nhưng sự lạnh lẽo từ gan bàn chân dâng lên, lúc trước nàng vốn không muốn nhìn thấy Sở Hoan nữa, nhưng lúc này nam nhân đáng giận kia biến mất, trong thâm tâm nàng thậm chí có cảm giác mất mát.
Nàng nhìn đống lửa cháy, ngơ ngác sợ run.
Nhưng rất nhanh, nàng nghe thấy âm thanh cổ quái vang lên, tựa như là tiếng gõ. Nàng là nữ tử giang hồ, tính cảnh giác rất cao, lập tức dùng áo bào vải ôm sát người, ngẩng đầu lên nhìn, thấy giữa không trung lay động một bóng người, đó là Sở Hoan.
Đúng giờ khắc này, cảm giác mất mát trong lòng nàng chợt tan biến.
Nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt vẫn lạnh băng nhưng lại đang vô cùng hoang mang với cảm giác kỳ lạ này của mình.
Sở Hoan tựa như phát hiện động tĩnh ở dưới, từ trên cúi đầu xuống, thấy Lâm Đại Nhi đã tỉnh, liền cười nói:
- Tỉnh rồi à? Khá hơn chút nào chưa?
Giọng điệu dịu dàng, lọt vào tai Lâm Đại Nhi nghe vô cùng dễ chịu, nhưng nàng lại không nói lời nào, chỉ "ừ" một tiếng lạnh nhạt.
Sở Hoan thấy Lâm Đại Nhi không nói, cũng không cười, một tay hơi nâng lên, thanh chủy thủ vẫn nằm trên phiến đá.
Lâm Đại Nhi nhìn kỹ một chút, mới phát hiện Sở Hoan đang nắm lấy một sợi dây thừng.
Tấm lưới lúc trước khóa lấy Sở Hoan tuy cuối cùng đã bị hắn dùng Cực Lạc Đao cắt phá, nhưng dây thừng hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200942/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.