Trong sơn động, thiếu gia ngẩng đầu lên, gương mặt hoàn toàn lộ rõ. Diện mạo người này cũng không đến mức khó coi, chính là Thiên hộ quân Thông châu Đoạn Tuân.
Tam ca nghiến răng nghiến lợi nói tiếp:
- Nhân mã Hoàng Thiên Dịch vốn cũng là một nhánh quân của chúng ta, lại bị đám người Quỷ Phương tiêu diệt. Nếu không phải vì người Quỷ Phương, chúng ta cũng không rơi vào tình trạng này.
Gã quay sang nhìn hai cha con Hách Khê Cốc:
- Thiếu gia, chúng ta giết chết bọn chúng, tế linh hồn các huynh đệ ngộ hại.
Đoạn Tuân lắc đầu, liếc nhìn cha con Hách Khê Cốc rồi nói:
- Bây giờ không phải là thời điểm giết bọn chúng, lưu chúng lại có còn lúc cần dùng.
Gã nhìn chằm chằm vào Hách Khê Cốc dường như đã chìm vào giấc ngủ:
- Người Quỷ Phương có vẻ rất coi trọng lão già này, nếu không còn cách nào khác, thì cũng có thể dùng cái mạng già đó bức bách người Quỷ Phương phản loạn.
Tam ca cau mày:
- Chỉ sợ Quỷ Phương nhân sẽ không vì một lão già mà chịu làm loạn.
Đoạn Tuân cũng không nói gì, trầm mặc một lát, rốt cục nói:
- Nếu như đã sẩy tay, chúng ta cũng không cần hành động thiếu suy nghĩ, chờ đợi thời cơ, tìm kiếm cơ hội, cùng lắm tìm cách giết chết họ Sở. Họ Sở chết ở Đại Kỳ Mông Sơn, chuyện sẽ thành to. Cho dù không khơi mào đấu tranh giữa quan phủ và người Quỷ Phương, thì cũng có thể dùng tính mạng Sở Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200900/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.