Khi Sở Hoan đi tới, Ngô Phong ngược lại không còn dám ngồi ở ghế chủ tọa, phải thay đổi vị trí nhưng bị Sở Hoan khuyên ngồii lại. Sở Hoan vốn cũng không phải là một người quan tâm tới thân phận, tuy không biết Ngô Phong có thể điều trị tốt cho Tố Nương không nhưng hắn đã từng thấy Tố Nương có dấu hiệu chuyển biến tốt. Đối với hắn mà nói, lúc này đừng nói tới chuyện để Ngô Phong ngồi vị trí chủ tọa, dù là có quỳ xuống trước Ngô Phong thì Sở Hoan chưa chắc đã không làm được.
Thấy Sở Hoan khách sáo với Ngô Phong như vậy, những người khác tất nhiên cũng không thể không nể mặt Sở Hoan. Ăn uống linh đình, đầu tiên Ngô Phong còn tỏ phong thái của cao nhân, nhưng sau vài chén rượu, hắn liền bỏ đi vẻ cứng nhắc. Cả bàn đầy món ngon, hắn cũng không khách sáo chút nào, ăn như hổ đói, ngược lại giống như hết bữa này thì không có bữa sau nữa vậy.
Tố Nương chuyển nguy thành an, nội tâm Sở Hoan vui mừng nhưng giờ phút này trong lòng hắn nghĩ tới chuyện lớn hơn. Tuy táng mạng của Tố Nương đối với Sở Hoan mà nói đúng là vô cùng quan trọng nhưng so với chuyện dân chúng Tây Quan gặp phải uy hiếp của ôn dịch thì Tố Nương lại cực kỳ nhỏ bé. Dù cho không phải là Tổng đốc Tây Quan, Sở Hoan cũng phải tìm hết cách để đối phương với ôn dịch.
Thấy Ngô Phong uống vài chén rồi, sắc mặt cũng hồng phơn phớt, lúc này Sở Hoan mới mỉm cười hỏi:
- Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200745/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.