Sở Hoan trầm mặc một lát, cuối cùng hỏi:
- Có chuyện gì nói thẳng đi, các ngươi muốn làm gì?
Cổ Tát Hắc Vân lại cười nói:
- Ta còn chưa chúc mừng Phò mã trở thành Tổng đốc, trước khi tới, Nhiếp Chính Vương để ta thay ngài chúc Phò mã.
- Ta tới nhậm chức Tổng đốc Tây Quan Đạo chưa tới nửa năm.
Sở Hoan nhìn chằm chằm vào mắt Cổ Tát Hắc Vân:
- Từ Sóc Tuyền tới thành Thanh La, ít nhất cũng phải hơn một tháng, qua lại cũng gần ba tháng, Đại lễ quan nhận được tin tức ta nhậm chức, ít nhất cũng là ba tháng trước... Xem ra tin tức của các ngươi rất linh thông, ta vừa mới nhậm chức, đã có người đưa tin tức tới Tây Lương, Đại lễ quan, rốt cuộc người Tây Lương các ngươi sắp xếp bao nhiêu thám tử tới Tây Bắc?
Cổ Tát Hắc Vân cười ha ha nói:
- Phò mã đã hiểu nhầm, chẳng qua khi đó có một số thương binh nhất thời không cách nào rút đi, cho nên khó tránh khỏi để họ lại, chờ họ trở về liền mang theo tin tức rất tốt này.
Sở Hoan ồ một tiếng nói:
- Tin tức rất tốt? Chẳng lẽ bản Đốc nhậm chức Tây Quan, là tin tức tốt với các ngài?
Cổ Tát Hắc Vân cười nói:
- Phò mã văn võ song toàn, tọa trấn Tây Quan, đương nhiên là tin tức tốt.
- Với Tây Lương mà nói, chưa chắc là tin tức tốt.
Sở Hoan như cười như không:
- Đại lễ quan, những lời này chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200280/chuong-1188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.