- Hủy cây đao kia đi?
Tề vương đảo mắt một vòng, lập tức hiểu được ý của Lãng Vô Hư, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi nói là loại bỏ Cầu Tuấn Cao?
- Đúng vậy.
Lãng Vô Hư gật đầu nói:
- Cầu Tuấn Cao chính là đệ nhất ác quan của đại Tần, tàn bạo bất nhân. Tên này giết người như ngóe, người chết dưới tay hắn, không 1000 thì cũng phải tới 800. Văn võ trong triều đều hận hắn đến thấu xương. Nay hắn là cây đao của thái tử, càng giống như phát điên cắn xé chúng ta, người này ngày nào còn chưa diệt trừ, hậu họa khôn lường.
Vài viên quan tiến sát lại, đã có người nói:
- Đúng vậy, thái tử dùng cái đao này, chúng ta đem nó hủy đi, chỉ cần hình bộ không chịu sự khống chế của thái tử, chúng ta rơi vào tình thế nguy hiểm cũng dễ dàng giải quyết.
- Ừm.
Tề Vương dường như có điều suy nghĩ.
Lãng Vô Hư nghiêm nghị nói:
- Chỉ cần lật đổ Cầu Tuấn Cao, thái tử cho dù là giám quốc, cũng không có quyền bổ nhiệm lục bộ thượng thư. Vị trí hình bộ thượng thư còn trống, nhất định phải do thánh thượng phân công. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần không cho người của phe thái tử ngồi lên vị trí hình bộ thượng thư, hình bộ sẽ chẳng có cách nào cắn xé chúng ta.
Tề Vương khẽ gật đầu, hỏi:
- Có cách nào triệt hạ Cầu Tuấn Cao?
Mọi người nhìn nhau, một viên quan nói:
- Có thể đi điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200135/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.