Trương Nguyên Đạt còn chưa dứt lời, một tiếng cười lạnh đã vang lên:
- Các ngươi muốn chết thì chết được rồi đấy.
Trong tiếng cười, Tề Vương được mấy viên quan hộ tống lại gần.
Thấy Tề Vương tới, Lô Hạo Sinh hơi cau mày, Trương Nguyên Đạt và chúng quan sai Hình bộ cùng quỳ xuống hành lễ:
- Tham kiến Vương gia!
Tề Vương đi tới trước cổng lớn, nhìn thấy một đám quan sai Hình bộ đông nghìn nghịt, nổi giận:
- Là Cầu Tuấn Cao bảo các ngươi tới náo Vương phủ hả?
- Ty chức không dám.
Trương Nguyên Đạt quỳ dưới đất, cúi đầu:
- Vương gia thân phận tôn quý, vạn bất đắc dĩ, chúng ty chức tuyệt đối không dám tự tiện quấy rầy, quả thực là vụ án này quá trọng đại, chúng ty chức phụng mệnh Bộ Đường đại nhân, nhất định phải đưa hình phạm về bẩm báo.
Khẽ ngẩng đầu, nhìn vị Thiếu khanh Thái Phó tự Ngô Đường Xuân sau lưng Tề Vương, khóe miệng lướt qua một nụ cười lạnh.
Tề Vương cười lạnh:
- Nếu hôm nay Bổn Vương không cho các ngươi bắt người ở đây thì sao?
- Vậy ty chức cũng chỉ có thể đợi ở đây, chờ hình phạm Ngô Đường Xuân ra khỏi phủ. Chúng ty chức không dám tự ý xông vào Vương phủ mạo phạm Vương gia, nhưng thân mang nhiệm vụ, cũng không thể không làm mà rút lui.
- Các ngươi...
Tề Vương nổi giận lôi đình, lớn tiếng quát:
- Mã Trọng Hành, đuổi bọn chúng ra khỏi con đường này.
Mã Trọng Hành đang muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3200133/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.