🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe Minh Quý nói xong, Sở Hoan không trả lời ngay, chỉ mỉm cười, rồi nhìn Tôn Xán, thản thản nhiên nói:



- Tôn Xán, mỗi người có chí riêng, muốn đi con đường nào, là tùy ở sự lựa chọn của mình thôi.



Sở Hoan quay sang nhìn Hầu Kim Cương và Cố Lương Trần, nói:



- Hai vị tướng quân, sáng sớm ngày mai sẽ gặp ngoài thành điểm binh, kỵ binh Thiên Sơn cơ cấu lại biên chế, nếu như hai vị sẵn lòng đi đầu, thống lĩnh kỵ binh, bổn đốc sẽ rất vui mừng.



Cố Lương Trần hơi giật mình, hỏi:



- Sở đốc, ý ngài là cho chúng ta...cho chúng ta tiếp tục thống lĩnh kỵ binh Thiên Sơn?



- Kỵ binh Thiên Sơn vốn do hai vị huấn luyện ra, trong thiên hạ, cũng chỉ có hai vị quen thuộc nhất đối với kỵ binh Thiên Sơn, mà kỵ binh Thiên Sơn đối với hai vị lại càng kính sợ.



Sở Hoan lại cười nói:



- Trừ hai vị, còn có ai có thể chỉ huy bọn họ?



Hầu Kim Cương đăm đăm nhìn Sở Hoan, hỏi:



- Sở đốc, chẳng lẽ ngài không sợ sau khi chúng ta có được binh quyền, sẽ lâm trận trở giáo?



Sở Hoan đưa mắt nhìn hai người, chân thành nói:



- Bốn đốc chỉ hy vọng hai vị tướng quân có một chút tín nhiệm ở bổn đốc, mà bổn đốc cũng tín nhiệm hai vị, nam nhi bảy thước, tín nghĩa làm đầu, ta không phụ hai vị, cũng tin rằng chắc chắn hai vị không phụ ta.



Hầu Kim Cương thở dài, nói:



- Lòng dạ của Sở đốc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3199645/chuong-1505.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quốc Sắc Sinh Kiêu
Chương 1505: Nhà vắng, mùa xuân cũng lạnh lùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.