"Thưa thiếu phu nhân, người mặc áo chàng màu xanh ngọc kia là Phan thế tử, còn vị quí nhân bên cạnh" Ngọc Nhi dừng một chút: "Ngài cũng từng gặp qua, đó là quận chúa nương nương."
Mẫu Đơn mỉm cười, không hề khiếp sợ nhìn mấy người kia. Nàng nhìn rất rõ ràng Thanh Hoa quận chúa, tuổi chừng hơn hai mươi, khuôn mặt diễm lệ, búi tóc cao ngất, dáng người quyến rũ, hấp dẫn, trang điểm thì càng đẹp đẽ quý giá. Chiếc áo choàng với tay áo rộng màu bạc dài phết đất, áo ống màu vàng được quấn rất thấp, lộ ra bộ ngực sữa đầy đặn trắng như tuyết, một đôi giày nhỏ xinh đính cườm tinh xảo lộ ra dưới chiếc váy dài màu vàng tám mảnh, dải lụa choàng màu hồng phất phơ theo gió.
Trên đầu Thanh Hoa quận chúa cũng không có trâm hoa, chỉ đeo một bộ diêu nạm bát bảo với hình thức tinh xảo, phức tạp, ngoài ra không có vật phẩm, trang sức nào khác, ngay cả trên mặt cũng không trang điểm mà để mặt mộc. Nhưng khi ả đứng ở nơi đó, trong mắt mọi người chỉ thấy ả, tất cả quần áo trang sức chỉ là làm nền, thật sự là khí thế rất mạnh, mỹ lệ động lòng người.
Một nữ nhân không trang điểm mà dám tham dự loại yến hội tranh đua khoe sắc này, chỉ có hai khả năng, hoặc là không hiểu quy tắc, hoặc là vô cùng tự tin với dung mạo của mình, tin tưởng không ai có thể bằng được mình. Thanh Hoa quận chúa hiển nhiên thuộc loại sau. Mẫu Đơn nghĩ nếu chỉ nhìn bề ngoài thì đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-phuong-hoa/3328026/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.