Bạch Nguyệt Minh chép miệng, "Chả có gì đặc biệt, không lẽ mình bị Lâm Thiếu Ngải lừa ta."
Lý Hàn Trạch đen mặt, hắn xách Bạch Nguyệt Minh tới bồn rửa tay muốn để cậu nôn thuốc ra, nhưng đều nuốt xuống cả rồi.
"Không biết thứ gì cũng dám uống? Đi bệnh viện với tôi."
"Có thể là cái gì?" Bạch Nguyệt Minh chưa từng thấy hắn tức giận như vậy, chột dạ không dám nhìn mặt Lý Hàn Trạch.
Lý Hàn Trạch không còn tâm trạng đứng lại nói chuyện với cậu, lôi cậu lên xe, trên đường còn gọi điện thoại cho Lâm Thiếu Ngải, hỏi nhóc thuốc phải mất bao lâu mới có tác dụng.
Lâm Thiếu Ngải hỏi rõ tình huống, mới biết được Bạch Nguyệt Minh cái đứa ngốc này lại đi nói công dụng của thuốc cho Lý Hàn Trạch nghe, còn tự mình uống, biết vậy đã dặn thêm một câu là phải bỏ trộm.
"Khoảng nửa tiếng."
Lý Hàn Trạch nhìn thoáng qua thời gian, hẳn là còn kịp.
"Sau này không được bán đồ lung tung cho em ấy." Giọng Lý Hàn Trạch rất khủng bố, như muốn giết người. Bạch Nguyệt Minh nghe xong thấy lạnh hết cả xương, nhưng cậu vẫn không khỏi tò mò.
Bạch Nguyệt Minh không ngờ Lý Hàn Trạch với Lâm Thiếu Ngải lại quen biết nhau, chuyện này quả thật ngoài dự đoán, cậu tò mò nhích lại gần nghe xem rốt cuộc hai người họ đang nói cái gì.
Bình thường lúc Lý Hàn Trạch dùng cái giọng lạnh như băng này nói chuyện, Bạch Nguyệt Minh đã sớm sợ tới mức không dám nhúc nhích, khỏi nói người khác sẽ như thế nào. Nhưng cậu lại nghe được Lâm Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/197961/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.