Khách sạn mà Bạch Nguyệt đặt là một khách sạn theo chủ đề, cách trang trí trong phòng và trên tường đều là hình ảnh nhân vật hoạt hình, giường cũng là giường công chúa. Lý Hàn Trạch cau mày đứng ở cửa, hết sức muốn đi đổi một phòng khác, nhưng nhìn thấy Bạch Nguyệt Minh bị cách bài trí bên trong hấp dẫn lực chú ý, vẫn là thôi đi.
Chỉ cần Bạch Nguyệt Minh đừng đem lực chú ý lên đũng quần hắn là được. Kết quả giây tiếp theo Bạch Nguyệt Minh liền hóa thành một con mèo không biết xấu hổ, ánh mắt khát vọng quét qua quét lại.
"Ông xã mau tới chơi em~" Bạch Nguyệt Minh hưng phấn nhảy lên giường, cầm chăn che mình lại, "Em đọc sách nói lúc đi thuê phòng rất thú vị, hơn nữa sách còn nói omega không thể quá chủ động, nhất định phải để alpha cưỡng bách, omega khóc lóc nói đừng mà, sau đó alpha liền nói em càng khóc tôi càng hưng phấn, anh cũng tới cưỡng bách em đi."
Lý Hàn Trạch: "... Em còn có thể bình thường chút được không?"
"Tới đây đi tới đây đi!" Bạch Nguyệt Minh bọc chăn lại, khóc, "Đừng mà, anh muốn làm gì, đừng tới gần em huhu."
Lý Hàn Trạch xoa xoa cái trán nhảy thình thịch, "Được, đây là do em yêu cầu, em không cho tôi qua, tôi đi đây."
"Không phải!" Bạch Nguyệt Minh sợ hắn đi, chạy qua kéo lại tay hắn, "Sao mà một chút tình thú anh cũng không có thế, vậy mình đổi lại đi."
Lý Hàn Trạch không muốn nghe cậu nói mấy lời hư hỏng nữa, "Tôi gọi lễ tân mang cơm đến, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/197959/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.