"Em ghét nhất là bị người khác nói omega phải ra dáng omega, dựa vào đâu mà omega như thế nào đều phải do alpha quyết định." Lâm Thiếu Ngải nhẹ nhàng lật góc tập của Lý Thư.
Lý Thư không thoải mái hừ một tiếng, chật vật giãy giụa, trong lòng không cách nào chấp nhận nổi việc mình không đấu lại một omega, "Mẹ nó cậu buông tay cho tôi!"
"Không buông thì anh làm sao?" Lâm Thiếu Ngải câu khóe miệng, một tay ấn lên quyển tập, đè nó mở ra, ngón tay sờ soạng đường rãnh ở giữa.
"Má nó cậu bị biến thái à!" Lý Thư khó thở, chưa từng có ai dám đụng vào tập của hắn! Lý Thư cắn một cái lên cánh tay Lâm Thiếu Ngải, "Lấy cái tay dơ bẩn của cậu ra!"
Lâm Thiếu Ngải bị hắn cắn cũng không tức giận, buông quyển tập bị vò đến bèo nhèo ra, rút tay lấy tờ giấy lau khô nước miếng trên tay.
Lý Thư bực bội bao lại tập, quay người đấm Lâm Thiếu Ngải một cú.
Nhưng cái đấm này của hắn không có chút lực gì, chân lại vì say rượu mà nhũn ra, không chỉ không đánh tới đối phương mà mà ngược lại chính mình thiếu chút nữa té ngã.
"Anh muốn làm nũng với em à? Cố ý dúi vào lồng ngực em sao?" Lâm Thiếu Ngải đỡ lấy hắn, có thể nghe thấy được sự vui sướng của cậu trong tiếng nói.
"Cậu!" Lý Thư cắn răng đẩy người ra, "Lát nữa tôi nói ba để tôi dọn đi, đừng tưởng rằng kết hôn rồi thì biến thành người của tôi, cậu không phải là cái gì hết."
"Cũng được, anh cứ việc dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-phat-cho-toi-mot-omega-rat-ngot/1347497/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.