Dịch: Dịch Gia
Thấy Bàng Hải Húc không đau bụng một chút nào, Lãnh Nguyệt liếc nhìn Hạ Thiên Kỳ khẽ lắc đầu, chắc chắn rằng Bàng Hải Húc không hề bị người khác hạ cổ.
Hiểu ý Lãnh Nguyệt, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cảm thấy nhẹ nhõm, mặc dù sự việc vẫn còn khó bề phân biệt nhưng chí ít đó không phải là vụ án mà con người gây nên.
“Bàng tiên sinh hãy nhìn tôi này.”
Hạ Thiên Kỳ gọi Bàng Hải Húc một tiếng, Bàng Hải Húc khi nghe thấy cũng nhận thức được và nhìn hướng về phía Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ nhìn chằm chằm vào mắt Bàng Hải Húc, gương mặt nghiêm túc hỏi:
“Anh thực sự không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Tôi thực sự không biết, lẽ nào mọi người nghi ngờ tôi đang nói dối sao?”
Hạ Thiên Kỳ nhìn Bàng Hải Húc không chớp mắt, hy vọng có thể phát hiện ra điều gì đó trong ánh mắt hắn nhưng kết quả chẳng thu hoạch được gì.
“Tôi cũng không hề nghi ngờ anh điều gì, chỉ là tôi muốn xác nhận lại một chút, dù sao thì những hành động của anh vừa rồi thực sự rất kỳ lạ.
Lúc này Hạ Thiên Kỳ đại khái đem những chuyện xảy ra lúc trước nói cho Bàng Hải Húc, Bàng Hải Húc nghe xong nhất thời lại lâm vào tình trạng sợ hãi cực độ, hắn gục xuống kêu khóc:
“Thật sự không phải tôi, tôi thực sự không hề biết gì, cầu xin các người, các người nhất định phải cứu tôi, tôi không muốn bị thay thế, tôi không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/2583736/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.