“Hạ cổ?” (hạ độc bằng trùng cổ, giống một dạng yểm bùa)
Nghe Lãnh Nguyệt suy đoán như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy sững sờ, sau đó nghe Nam Cung Vân hỏi:
“Ý anh là có kẻ đã hạ cổ khống chế Bàng Hải Húc? Nhưng mà làm như vậy để làm gì?”
“Không biết nữa, tôi chỉ đoán như vậy thôi, cũng có thể sự thực không phải như vậy”
Lãnh Nguyệt không chắc chắn lắc đầu, không hề dám khẳng định suy đoán của mình.
“Nếu như bị hạ cổ thì sợ rằng đây không còn là sự kiện linh dị nữa mà là do con người làm nên.”
Thấy Lãnh Nguyệt không dám chắc, Lưu Ngôn Mẫn bèn thở dài nói:
“Nếu nói như vậy thì chúng ta cần gì phải tự làm khó mình nữa, sự việc này giao lại cho cảnh sát địa phương là được rồi”
Hạ Thiên Kỳ liếc nhìn Lưu Ngôn Mẫn và cho rằng sự việc chẳng hề đơn giản như vậy, hắn suy nghĩ một chút rồi nói với Lãnh Nguyệt
“Loại hạ cổ (yểm bùa) này tôi cũng từng nghe qua, người ta để cho những con trùng độc ăn thịt lẫn nhau, chỉ để lại con sống xót cuối cùng rồi cấy trứng của nó vào trong cơ thể nạn nhân nhằm đầu độc, trở thành bùa yểm để điều khiển nạn nhân.”
Có điều đó chỉ là truyền thuyết, thực tế thì chưa từng nghe qua có ai bị hạ cổ như thế này.
Hạ cổ có rất nhiều loại, cũng là một dạng tà vật, so với quỷ vật thì không nguy hiểm bằng.
Khi Hạ Thiên Kỳ nói xong, Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/2583734/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.