Dịch: Dịch Gia
Triệu Tĩnh Thù và Hạ Thiên Kỳ nghe đến đây, hai người không khỏi nhìn nhau, tất nhiên đều cảm thấy điều đó không thể là trò đùa quái đản. Cứ cho là nó có liên quan đến sự kiện linh dị đi, nhưng lại rất khó lý giải quỷ vật kia vì cái gì mà chỉ dọa hắn chứ không giết chết hắn.
Hạ Thiên Kỳ tạm thời kìm nén những nghi vấn trong lòng lại, tiếp tục nghe Bàng Hải Húc nói.
"Khi tôi nhìn thấy cửa bị đẩy ra, tôi ngồi trong một góc sợ hãi đến phát thét lên, bởi vì điều này chứng tỏ lo lắng của tôi là đúng, kẻ đó thực sự lại trở về."
Đồng thời điều khiến cho tôi cảm thấy đáng sợ là, hắn có thể tùy ý vào trong nhà tôi, dĩ nhiên trong nhà tôi có chìa khoá. Nhưng tôi chắc chắn, tôi chưa bao giờ đưa chìa khoá cho ai, đừng nói là bạn bè ngay cả người nhà tôi cũng không đưa."
"Kẻ đó có khi nào là bạn gái của anh?" Lúc này Triệu Tĩnh Thù cũng không kiềm được lòng liền hỏi.
"Tôi cũng không có bạn gái."
"Bạn gái trước đâu?"
"Tôi chưa từng yêu ai."
"Được rồi…" Triệu Tĩnh Thù nhếch miệng, không còn gì để nói.
Hạ Thiên Kỳ ra hiệu Bàng Hải Húc nói tiếp, Bàng Hải Húc khẽ nhếch bờ môi khô, tiếp tục nói:
"Kỳ thực tôi cũng từng nghĩ kẻ đó có thể xuất hiện như ma quỷ bởi vì hắn có chìa khóa nhà tôi, làm được điều ấy cũng không khó.
Lúc tôi nghĩ thông suốt rồi thì thấy điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-gia-ac-quy/2583715/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.