Sau bữa tối, Tôn Hưng ở lại nhà gỗ lớn để nói chuyện với vài vị khách. Tôi hơi lạnh, nên đã tự mình đi bộ về căn nhà gỗ nhỏ cuối dãy, định tìm một chiếc áo len mỏng.
Căn nhà gỗ mà Tôn Hưng chọn để nghỉ ngơi cùng tôi rất đẹp, với một phòng ngủ và một bộ bàn ghế vintage dễ thương đặt ở ban công mở view hồ. Có một bể bơi tròn nho nhỏ được sục nóng phục vụ nhu cầu thư giãn. Phải nói là ấm cúng, tiện nghi và siêu chill.
Tôi thử mặc áo, thấy không đẹp, lại chuyển sang chiếc khăn khoác lên vai. Khi đã xong xuôi, tôi lại rảo bộ thong thả về nhà gỗ lớn. Khung cảnh khu nghỉ dưỡng về đêm rất đẹp, đèn giăng lề lối và trên cả những tán cây to, tôi táy máy đi một con đường khác để ngó nghiêng đôi chút. Dù không ưa Tôn Hạo, nhưng tôi công nhận anh ta xây dựng và quản lý nơi này khá tốt.
Tới một khu vực rẽ vào một căn nhà gỗ khác, tôi nghe thấy tiếng cãi vã, giọng rất quen. Theo tôi biết thì riêng hôm nay khu nghỉ dưỡng không đón khách ngoài. Tiến thêm vài bước, tôi nhận ra đó là bố mẹ của Tôn Hạo.
" Bà thật quá quắt! Đừng để tôi phải nghe thêm một chuyện gì mất mặt nữa".
"Mất mặt? Không phải do ông lạnh nhạt với tôi sao? Người ăn chả, người ăn nem thôi, đừng khinh thường người khác khi bản thân chả tốt đẹp gì".
"Im miệng đi!"
Tôi kinh ngạc và sửng sốt. Chuyện này, chuyện này...không phải hiếm ...nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3711918/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.