Tôn Hưng nói sẽ hẹn hò tôi nếu tôi không thuộc về người đàn ông nào. Tôi cũng nói tôi hoàn toàn độc thân. Tức là chúng tôi thực sự đang hẹn hò.
Chưa công khai, cũng chưa chính thức mở lời, nhưng cả hai đều tự hiểu và tự biết điều ấy.
Thế mà mấy ngày sau anh ấy lặn mất tăm, rồi bất thình lình ngoi lên với một tin tức khiến tôi khó hiểu và khó chịu.
Là tin con trai nhà họ Tôn sẽ đính hôn với con gái một nhà tài phiệt nào đó.
Mẹ tôi cũng không còn tha thiết gì nữa, thậm chí thấy người ta coi thường nhà mình, còn buông giọng quở trách Tôn Hưng coi tôi như trò đùa.
Tôi cũng dở khóc dở cười nói.
- Mẹ à, anh ấy và con đến cái nắm tay còn chưa có, cũng chưa chính thức nhận nhau là một cặp. Mới dùng bữa hai lần, không trách người ta được.
Miệng nói nhưng tôi cũng thất vọng trong lòng, còn nghĩ có lẽ bản thân hơi kì vọng và trèo cao.
- Nếu đã có mối hôn sự thì mắc mớ gì cậu ta gặp gỡ con?
- Coi như kết giao thêm một người bạn.
- Đến nước này rồi mà còn muốn làm bạn? Mẹ là con, còn lâu mẹ thèm nhìn mặt cậu ta nữa. Nhà họ Tôn to thì to, mẹ cóc sợ.
- Con không giận thì thôi, mẹ giận gì chứ. Lúc đầu mẹ đề cao nhà họ lắm mà, giờ lại dỗi hờn. Làm bạn với người họ Tôn cũng đâu tệ. Con không lấy anh ấy nhưng cũng không phải không thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3704166/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.