2 ngày sau, Tôn Hưng vẫn không chút động thái nào! Tôi đinh ninh là mối này hỏng rồi, thì bất ngờ sáng ngày thứ ba sau buổi xem mắt lại nhận được tin nhắn.
Anh ấy mời tôi đi ăn tối.
Lại là ăn tối???
Nhưng hẹn hò thì cũng chỉ là gặp mặt, cùng ăn, cùng chơi. Chơi thì tụi tôi chơi gì với nhau được? Đi ăn có vẻ dễ hơn.
Ừ thì tôi đồng ý thôi. Nhưng để tránh thể hiện mình quá vồ vập, tôi giả đò ra tiện mình bận rộn lắm, tận một tiếng sau mới rep lại. Mà sự thật là tôi ngủ nướng tới trưa mới dậy.
Lần này tôi ăn mặc, trang điểm cẩn thận hơn, và cả trịnh trọng hơn lần trước.
***
Không khác lần đầu là mấy, chúng tôi trò chuyện vài câu và ăn một bữa ăn cầu kỳ, đắt đỏ. Tôi cũng không quá hi vọng người đàn ông hơn mình 6 tuổi có thể làm ra mấy việc lãng mạn trẻ trung gì cho lắm.
Trong lúc đợi Tôn Hưng đi rửa tay, tôi lại bắt gặp Dịch Lâm và Lý Chiêu Quân tay trong tay đi bên nhau.
Oan gia ngõ hẹp là đây chứ đâu! Hãm mà va mặt hoài.
Tôi đã cố tình giả vờ như không thấy, thế mà vẫn không thoát. Dịch Lâm chủ động cất lời chào.
- Kim! Em cũng tới ăn tối à?
Tôi bĩu môi rồi quay mặt sang lạnh nhạt trả lời.
- Tới nhà hàng không để ăn tối thì để làm gì. Hỏi thừa!
Lý Chiêu Quân không buông tha cho tôi, vẻ quan tâm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-nhanh-cuoi-voi-yeu-ben/3704165/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.