Type: BaConSâu & Mều
Ánh tịch dương bao phủ lên khu rừng phía sau, ánh sáng cuối cùng trong ngày tràn vào qua khung cửa sổ, Nam Cung Cửu chậm chạp thu dọn hành lý,trong lòng hoàn toàn trống rỗng nhưng không hiểu vì sao vẫn có cảm giácmình đã quên đồ vật nào đó.
''Tiểu thư, người thực sự muốn đisao?'' Liên Kiều đứng một bên buồn bã cuộn lọn tóc quanh đầu ngón tayhỏi ''Nội thương của cô gia hình như rất nặng, đã nằm suốt cả một buổichiều mà vẫn chưa thấy người ra khỏi phòng, tiểu thư không sang chăm sóc người sao?''
Nam Cung Cửu sống mũi cay xè chỉ muốn bật khóc, thế nhưng chỉ có thể nín nhịn, khẽ tiếng nói ''Chàng bảo ta cút, ta còn ởlại nơi này làm gì chứ…''
''Tiểu thư, người hà tất phải vì Yếnđại hiệp mà cãi nhau với cô gia, một người ngoài và một người nhà cơ mà. Tại sao người lại không phân biệt được chứ?''
Nam Cung Cửu aioán trừng mắt nhìn Liên Kiều nói ''Em thì phân biệt được rõ, mọi ngườiđều phân biệt rõ, thị phi bất phân, đen trắng điên đảo. Ngay đến tỷ tỷKính Tử còn như vậy, Yến đại hiệp đó chẳng làm sai gì hết, rõ ràng làcon tiểu nha đầu đó nói dối. Nói đi là đi, trời đất cao rộng, chẳng lẽlại không có đất dung thân cho Nam Cung Yến này sao?''
Liên Kiều nhún vai bất lực, xem ra chẳng còn cách nào nữa, đành thu dọn hành lý, cùng theo chủ nhân đi.
Nam Cung Cửu quay đầu nhìn ngắm biệt viện nơi mà một tháng vừa qua, nàng đã cảm thấy rất vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/que-cung/2151242/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.