Hôm nay là ngày diễn ra tang lễ của Bội Nghiên, từ sớm các người hầu trong nhà đã bắt đầu treo lên những dải lụa trắng. Trông nét mặt của họ ai cũng thương tâm nhưng biết sao được, Bội Nghiên vốn dĩ là công chúa họ đã chăm sóc từ nhỏ giờ kêu không được đau lòng làm sao có ai làm được. Ngay cả đến quản gia, người luôn rất mạnh mẽ gánh vác mọi việc trong nhà cũng đã rơi nước mắt. 
Các người hầu trong nhà chia nhau làm việc, nam thì quét dọn nhà, treo hoa tang, bày bài vị,... Còn các hầu nữ từ sớm đã mang ra đồ trang điểm, chun buộc tóc, quần áo đẹp để chỉnh trang cho tiểu thư nhà họ. Quản gia nhìn vào bộ quần áo trên người Bội Nghiên giọng nghẹn ngào: 
- Bộ váy này trước kia là thứ Nghiên Nghiên thích nhất! Con bé vẫn thường mặc nó đi khắp nơi. Giờ con bé vẫn đang mặc nó, chỉ khác là để đi đến một nơi mà chúng ta không còn nhìn thấy được nữa. 
Các nữ hầu bên cạnh nghe vậy cũng không kìm nén được nữa, ai cũng đã cố gắng rất nhiều nhưng không thể ngăn những dòng nước mắt lăn dài trên má. 
Một nữ hầu nâng cơ thể Bội Nghiên lên, khéo léo vắt ngang bím tóc qua giữa đầu cô gái nhỏ. Còn nhớ kiểu tóc này cũng là kiểu tóc tiểu thư nhà cô từng rất thích! Cả nhà ai nấy đều tất bật, dù rất đau lòng nhưng vì thương cho Bội Nghiên tất cả đều phải nén đau để tổ chức một tang lễ chỉnh chu nhất. Trong khi mọi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3629845/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.