Lục Tiểu Thanh cúi đầu nhìn đứa trẻ, Thạch Đầu bước nhanh từ bên cạnh cửa đi tới, vừa rồi chính mình bị mọi người lôi kéo quần áo đã liền trúng một cước, chỉ sợ một ai đó vô tình chen đẩy phải đứa bé.
Đứa trẻ kia ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, ngọt ngào nói với Lục Tiểu Thanh: “Ca ca, ôm.”
Thạch Đầu vài bước đã xông về phía trước, tiến đến ôm lấy đứa trẻ, lui về phía sau từng bước nhìn Lục Tiểu Thanh, nói: “Tiểu Lục không hiểu chuyện.” đứa nhỏ kêu là Tiểu Lục kia bị Thạch Đầu ôm vào trong ngực, vẫn quay đầu về phía Lục Tiểu Thanh, vươn hai tay nói: “Ca ca, ôm.”
Thạch Đầu quay đầu lại nhìn Tiểu Lục mỉm cười nói: “Tiểu Lục ngoan, Thạch Đầu ca ca ôm không tốt hơn hay sao?” Lục Tiểu Thanh mở to hai mắt trừng Thạch Đầu, tên này vẫn còn có hứng châm biếm mình hay sao. Tiểu Lục thấy Lục Tiểu Thanh không ôm mình, cái miệng nhỏ nhắn mếu máo, cộng thêm ánh mắt to tròn đen nhánh tràn đầy tủi thân như sắp khóc, Thạch Đầu vội dỗ dành: “Tiểu Lục ngoan, đợi lát nữa huynh mang Tiểu Lục đi bắt đom đóm, nhìn đom đóm nhấp nháy đẹp cực, Tiểu Lục ngoan, đừng khóc nữa.”
@
Lời còn chưa dứt, Lục Tiểu Thanh tiến lên từng bước từ trong tay Thạch Đầu ôm lấy Tiểu Lục, nói: “Tiểu Lục, em là nam hài hay là nữ hài? Nếu là nam tử hán thì cũng đừng có dễ dàng rơi lệ, là nữ nhi liền càng phải kiên cường, bất quá, em còn nhỏ nghe chắc cũng không hiểu được điều này.”
Tiểu Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571837/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.