Lý Quân Hiên hơi hơi nhíu mày. Tay phải cầm quạt giấy nhẹ nhàng vung lên, trên đầu ngõ nhỏ lập tức xuất hiện vài người, chỉ thấy năm sáu người trang phục giống nhau, một đám thật là lão luyện, người tới cung kính hướng Lý Quân Hiên thi lễ một cái, sau đó liền quay đầu đi về phía kẻ trộ@
Cừ thật, hảo hán đánh không lại nhiều người, hai nắm đấm không thể địch lại bốn tay, chỉ nhìn thấy mấy người kia vây quanh lấy kẻ trộm, tay nâng chân hạ, chỉ nghe thấy thanh âm bang bang, bốp bốp vang bốn phía, mọi người không buồn lên tiếng, chỉ thực hiện biện pháp động thủ không động khẩu. @
Lục Tiểu Thanh nhìn mà mặt mày hớn hở, một phen cầm lấy tay của Lý Quân Hiên đung đưa: “Tri kỷ a~, tri kỷ a~, huynh làm sao mà biết được ta thích nhất chính là nhiều người ức hiếp một người như vậy, ha ha, đả đảo chính là đạo lý cứng rắn, thật sảng khoái.”
Lý Quân Hiên nhìn Lục Tiểu Thanh vừa nắm lấy tay mình lúc la lúc lắc, vừa hưng phấn nhìn bên kia quyền cước chim bay tán loạn, nhíu mày cười nói: “Ta cũng đã cho hắn cơ hội, nếu hắn không cần, như vậy thì đành phải dùng đến nắm đấm mà hắn thích để giải quyết thôi, ta cũng không thèm để ý đến lực lượng giữa hai bên phải ngang nhau ra sao, dù sao ta thích chính là phải đạt được kết quả tốt, quá trình cũng không quan trọng.”@
Lục Tiểu Thanh cười hớ hớ nói: “Huynh đệ, trách không được huynh rất vừa mắt ta, làm nửa ngày hóa ra lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571836/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.