Nhoáng một cái đã bảy, tám ngày trôi qua, mưa bụi đầy trời cuối cùng cũng kết thúc, không khí hôm nay quả thật càng ngày càng nóng, cả ngày chỉ ngồi trong phòng mà mồ hôi vẫn chảy ròng ròng, Lục Tiểu Thanh vốn cũng không sợ nóng, nhưng thời tiết này quá mức khắc nghiệt, hơn nữa lại không có mưa, không khí khô nóng khiến cho nàng phát hỏ@
Sáng sớm nay trên trời vạn dặm không một gợn mây, không một cơn gió nhẹ, Thiên Vũ trở lại vương phủ gặp Lục Tiểu Thanh đang nóng nực ngủ không yên, chàng vẻ mặt vô tình đi ra chỗ cây cối âm u phía sau biệt viện làm ra vẻ như nhân tiện nói: “Ta muốn ra khỏi thành, nàng muốn đi cùng ta hay không?”
@
Lục Tiểu Thanh ngẩng đầu nhìn sắc trời nhíu mày hỏi: “Trời nóng như vậy muốn đi đâu?”
Thiên Vũ nói: “Đi xem xét dân chúng ngoài thành, vừa qua có nạn châu chấu, ta thế nhưng vẫn chưa đi xem qua tình hình như thế nào, hôm nay nhân lúc còn sớm đi xem thử.”
@
Lục Tiểu Thanh nghĩ dù sao ở trong phủ cũng nóng như vậy, rõ ràng đi ra ngoài dạo một ngày cũng tốt, vì thế mang theo bốn nha đầu cùng Thiên Vũ xuất môn.
Trời quá nóng, người đi trên đường đều cố tình kéo mũ nón che đầu, tránh cho mặt trời chiếu đến thái dương. Hơn nữa mấy ngày trước đây mới xảy ra nạn châu chấu, tất cả đều lộn xộn, xe bánh xe ngựa, bánh xe nghiền đá vứt ngổn ngang ngoài cửa thành, Vô Diễm không biết từ khi nào thì đã đứng chờ ở ngoài thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571820/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.