Chương 229:
Nguyễn Hoàng Phúc nhướng mày: “Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cậu nhỏ, thủ đoạn cũng lợi hại đó, bắt cóc hai người chị đến tống tiền?”
Trần Minh Tuấn vừa nhìn thấy bộ vest phẳng phiu trên người Nguyễn Hoàng Phúc, hai mắt liền sáng rỡ: “Anh rể, em trai gần đây kẹt chút đỉnh, đến công ty tìm anh, trợ lý của anh luôn nói rằng anh không có ở đó, em trai hết cách, đành phải mời hai chị đến. Cho dù anh là anh rể thứ hai hay anh rể thứ ba, thì cũng đều là anh rể, anh nói sao?”
Nguyễn Hoàng Phúc chẳng nói chẳng rằng, cất bước chân đầu tiên, chậm rãi đi về phía hắn: “Nếu tôi không cho thì sao? Cậu định làm gì?”
Trần Minh Tuấn ngắm nghía đầu sợi dây điện thoại, tay kia cầm điếu thuốc, đung đưa đầu thuốc đỏ cam quanh sợi dây: “Anh rể, hai sợi dây này trong tay tôi, chỉ cần đốt đứt đi, hai người kia sẽ ngã từ độ cao của tầng ba xuống, người thương hoa tiếc ngọc như anh, sẽ không trơ mắt nhìn hai chị của tôi biến thành kẻ tàn phế chứ?”
“Bọn họ là chị của cậu, không phải của tôi, ngã tàn phế có liên quan gì đến tôi?” Nguyễn Hoàng Phúc trái ngược với trạng thái bình thường, chìa tay nói: “Còn thuốc không, cho tôi một điếu”.
Trần Minh Tuấn sửng sốt, có phần không đoán được rốt cuộc trong đầu Nguyễn Hoàng Phúc đang suy tính điều gì, vừa rút điếu thuốc trong hộp đưa cho anh vừa nói: “Anh rể đang đùa với tôi sao?”
Nguyễn Hoàng Phúc cầm lấy điếu thuốc, trực tiếp mồi lửa từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/429053/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.