Người phụ nữ đó lại nói: “Thật ra, trông cô thanh khiết như vậy, nói thế nào được nhỉ, có chút khí chất thần tiên? Làm sao trông cô lại giống như tiên nữ trên TV vậy, nếu cô mặc đồ trắng thì đúng như vậy luôn! Đừng lo, tôi đảm bảo rằng chỉ cần đàn ông nhìn thấy cô, họ sẽ không khép được miệng và cưng chiều cô như tiên nữ.”
Trần Hà Thu dở khóc dở cười.”
Sau khi “nói chuyện và làm việc” cô gái kia còn có một khách hàng đến tìm, Trần Hà Thu tận mắt chứng kiến thấy cô ta người như không xương bám dính vào người đàn ông và nói bằng một giọng điệu ướt át: “Sao lâu rồi anh không đến tìm người ta? Hay là có người mới rồi nên không nhớ đến người ta nữa rồi.”
Người đàn ông vừa cười vừa nói: “Vừa rồi Thái tử gia đã trở lại nên Tề ngũ gia nhờ anh giúp Thái tử gia làm quen với địa bàn thành phố Hà Nội. Hôm nay vừa xong việc đã vội vàng đến tìm em rồi, em yêu, nói xem em có vui không nào?”
Người phụ nữ mỉm cười: “Quỷ sứ”.
“Quỷ sứ” cười nham hiểm hỏi: “Người nói chuyện với em vừa rồi là người mới đến đây à? Trông cô ta được đấy, tốn bao nhiêu tiền một đêm?”
Người phụ nữ không hài lòng, hừ lạnh một tiếng: “Cô ấy là vợ cũ của Nguyễn Hoàng Phúc đấy, anh còn dám động tay động chân không?”
“Fuck.” Người đàn ông chửi rủa vài câu, và bế người phụ nữ vào một phòng riêng.
Da đầu Trần Hà Thu tê tái, mặc dù cô đã quyết định ra khơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428979/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.