“Vâng.”
Trần Hà Thu từ nhà cũ đi ra, đợi cả nửa ngày cũng không bắt được taxi. Đúng lúc cách đó không xa có một cái nhà nghỉ, cô dứt khoát mở một căn phòng để ngủ qua đêm, đợi trời sáng mới đi Ngô thị. Tối hôm qua rốt cuộc vẫn chưa có sửa xong bản vẽ trò chơi, lúc Trương Thành Khiêm đến nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Trần Hà Thu, cũng có chút không đành lòng:
“Trần Hà Thu, cô cũng đừng quá liều mạng, xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi một chút đi.”
Trần Hà Thu cười cười: “Không có việc gì, thực xin lỗi anh Trương, tôi hôm nay tăng ca, làm thêm giờ để tiếp tục sửa.”
“Cô xem bọng mắt của cô này, công việc là công việc, không thể lấy sinh mạng ra đánh đổi được.”
Đang nói thì thư ký Ngô Nhật Lâm chạy vào nói với Trần Hà Thu: “Người bên Nguyễn thị tới rồi , nói là phải sửa đổi bản vẽ thiết kế, chủ tịch Ngô đã đến đấy rồi bảo mọi người nhanh qua đó.”
Trần Hà Thu vừa nghe xong liền liếc mắt nhìn nhau với Trương Thành Khiêm, chỉ có thể mang theo bản vẽ hoàn thành một nửa, kiên trì mang tới phòng họp. Vừa vào cửa, hai người đều là sửng sốt. Người Nguyễn thị hôm nay cử đến cư nhiên là Trần Linh Nhi?
Chỉ thấy cô ta mặc bộ vest chuyên biệt của tập đoàn Nguyễn thị, thẻ công việc ở trên quần áo ghi: “Tổng giám đốc Trần Linh Nhi”.
Một số giám đốc quan hệ công chúng của Ngô thị đang tiếp đón cô ta, Ngô Nhật Lâm đã ở phòng họp, nhưng mà trên khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428956/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.