“Trần Hà Thu, cô nóng lòng muốn ly hôn như vậy sao?”
Trần Hà Thu gật đầu, “Không ly hôn thì chẳng lẽ đợi anh thành kẻ góa vợ hay sao? Tôi đã suýt chết một lần, tôi chỉ muốn sống tốt phần đời còn lại của mình.”
Nguyễn Hoàng Phúc khịt mũi, ngón tay gõ vào vô lăng: “Được rồi, tôi đồng ý. Nhưng dù gì chúng ta là vợ chồng tám năm rồi, cùng nhau ăn một bữa cơm chia tay rồi đi ly hôn, được chứ?”
Trần Hà Thu muốn từ chối nhưng lại sợ anh tiếp tục kéo dài chuyện ly hôn. Nói cho cùng, ly hôn cũng chỉ là chuyện trong một hai tiếng, sau đó bọn họ chính thức rời xa nhau rồi, cũng xem như đây là dấu chấm hết cho mối tình ngu xuẩn suốt bao nhiêu năm của cô.
Nghĩ đến đây, Trần Hà Thu gật đầu đồng ý rồi kéo cửa bước lên xe.
Nguyễn Hoàng Phúc lái xe đưa cô đến một nhà hàng cao cấp, gọi nào là gan ngỗng, bò bít-tết…toàn những món sang trọng. Anh đưa thực đơn cho cô: “Cô xem xem muốn gọi gì.”
Trần Hà Thu không nhận lấy mà quay sang người phục vụ nói: “Cho tôi một ly nước cam.”
Nguyễn Hoàng Phúc ho nhẹ một tiếng : “Giảm cân? Cô đủ gầy rồi, trên người cũng chẳng có mấy ký thịt.” Nghĩ đến cảm giác đêm qua ôm cô vào lòng, Nguyễn Hoàng Phúc liền dùng thái độ chán ghét để che đậy cho nỗi lòng của mình.
“Tôi không có ý định giảm cân, chỉ là dạ dày của những người nghèo khổ như tôi lại không thích ứng được với đồ ăn của xã hội thượng lưu các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428944/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.