Xe chạy vào đường cao tốc, đi về phía nhà cũ.
Nguyễn Hoàng Phúc bỗng nhiên nói: “Quay xe, đến Dạ Yến.”
“Tổng giám đốc, năm năm rồi ngài chưa từng đi đến đó…”
“Dạ Yến không phải có một nhân viên tiếp rượu rất giống An Như sao? Để cô ta đến uống với tôi hai ly.”
Trợ lý Chu nhìn thoáng qua thời gian biểu, ngay lập tức hiểu rõ.
Lại sắp tới ngày giỗ của cô An Như rồi.
Tổng giám đốc đối với cô An Như đúng là tình sâu như biển.
Xe dừng lại trước cửa Dạ Yến, Nguyễn Hoàng Phúc xuống xe, đi thẳng vào gian phòng VIP.
Yến Trân tiến đến: “Tổng giám đốc Nguyễn, thật xin lỗi ngài, Thải Trúc đã nghỉ làm từ năm năm trước rồi.”
Nguyễn Hoàng Phúc nhướng mày: “Không làm nữa à?”
“Vâng, bị bệnh, phải về quê tịnh dưỡng nên xin nghỉ việc.”
Nguyễn Hoàng Phúc bực bội nới lỏng cà vạt trên cổ: “Có ai trông giống như Thải Trúc không? Gọi tới uống với tôi một ly.”
Chị Trân rời khỏi phòng VIP.
Dạ Yến tổng cộng có 183 nữ nhân viên, thanh thuần có, quyến rũ có. Nhưng muốn tìm một người có gương mặt giống như cô An Như, ngoại trừ Thải Trúc ra, chẳng còn ai khác.
Nhưng chị không thể đắc tội với người như Nguyễn Hoàng Phúc. Suy đi tính lại, chị nghĩ đến người mà Trần Hà Thu mang về, Phùng Xuân.
Phùng Xuân xuất thân trong sạch, thần thái có chút giống với An Như, không nhiễm phong trần. Đã có dự định trong lòng, chị Trân bước nhanh đến phòng của Phùng Xuân.
Bên trong phòng riêng của Dạ Yến xa hoa rực rỡ.
Lê Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428878/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.