“Làm sao? Có vấn đề gì à?”
Trần Hà Thu nhìn lướt qua bản vẽ một lần, những tri thức ít ỏi về kiến trúc vốn bị quăng ra sau đầu nay dần dần quay lại. Hơn nữa bản thiết kế này và bản thiết kế tốt nghiệp của cô cực kỳ giống nhau, một ít số liệu và ký hiệu cô không thể nào quen thuộc hơn.
“Không có vấn đề gì.”
Ngô Nhật Lâm cũng bị Hoàng Thúy Vân khiến cho không còn cách nào khác, mới phải cho Trần Hà Thu một cơ hội, bây giờ cơ hội cũng đã cho, cũng xem như là đã hoàn thành nhiệm vụ. Trần Hà Thu không có năng lực bị đuổi việc hoàn toàn không liên quan đến anh ta, anh ta cũng đã chuẩn bị gọi nhà thiết kế khác tới hỗ trợ rồi. Bỗng nhiên nghe thấy Trần Hà Thu trả lời, anh ta có chút bất ngờ hỏi: “Cô xác định?”
“Trần Hà Thu gật đầu: “Tôi xác định.”
“Tốt lắm.” Ngô Nhật Lâm đưa bút laser cho cô. “Bắt đầu đi.”
Trần Hà Thu cúi đầu, nhìn đôi dày cao bồi cũ nát dưới chân và vạt áo sơ mi bị giặt tới mức trắng bệch ở trên người, nhắm mắt lại, thôi mặc kệ, đây là cơ hội duy nhất của cô.
Cô vén mái tóc qua hai bên rồi cột lại, lộ ra vết sẹo đáng sợ trên má phải, Trần Hà Thu làm như không nghe thấy mọi người trong phòng hội nghị ngạc nhiên thì thầm.
“Mảnh đất này ở khu trung tâm của Thành phố Hà Nội, ngay bên cạnh là CBD và phố ăn vặt, từ đây chúng ta có thể đặt mục tiêu khách hàng là dân văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428875/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.