“A…” Trương Bác Văn thở dốc, cậu hơi xoay người thì thấy cơ thể cực kỳ đau nhức.
Mở điện thoại nhìn đồng hồ, bây giờ là hơn bảy giờ tối, đúng giờ ăn cơm tối, mà trong di động có tới mười cuộc gọi nhỡ đều là của Từ Minh. Xoa xoa cái bụng sôi ùng ục, Trương Bác Văn chỉ cảm thấy dạ dày trống trơn muốn ăn gì đó, cậu theo thói quen nhìn qua tủ đầu giường lại phát hiện chỗ đó không đặt cháo Vương Cảnh Ngôn đã nấu xong.
Lúc này trong phòng khách im ắng, phải nói là cả căn phòng đều im ắng.
Nằm thần người trên giường một lúc, Trương Bác Văn hơi thích ứng được mới cẩn thận leo xuống giường, ngay lập tức cậu cảm thấy trong hậu môn hình như có thứ gì đó chảy ra, điều này khiến sắc mặt cậu cực kỳ khó coi. Hôm nay Vương Cảnh Ngôn như là bị điên, đè lấy Trương Bác Văn thao một trận điên cuồng, thao xong thì người cũng biến mất tăm.
Con mẹ nó, hắn coi ông đây là nhà vệ sinh công cộng à? Thượng xong rồi là có thể đi hả?
Ngẫm lại trước đây Vương Cảnh Ngôn luôn ở trong nhà, mỗi lần yêu xong đều cẩn thận rửa sạch thân thể cho mình, còn có thể nấu một ít cháo cho mình ăn, mà bây giờ trong nhà lại trống trơn… Im lặng thở dài, Trương Bác Văn tự nói với mình không được tiếp tục như vậy, cậu cảm thấy nếu trong cuộc sống sau này trong lòng mình vẫn cứ bị Vương Cảnh Ngôn chiếm lấy, vậy cậu hoàn toàn không thể bước ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-tay-hay-can-than/2160291/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.