“... còn nữa, em hãy hứa giúp anh một việc.”
Ngạn Linh bắt đầu cảnh giác, hơi mất tự nhiên hỏi lại: “Em có thể giúp được anh cái gì hay sao? Ở trong nhà, em thực sự không có tiếng nói, cha mẹ cũng rất hà khắc với em.”
“Chuyện này nằm trên người của em, không dính dấp đến người nhà, bản thân em có thể tự quyết định.”
Ngạn Linh lần nữa kinh ngạc. Lúc này bồi bàn mang thức ăn vào. Cả hai nhất thời giữ im lặng.
Hàn Tần vuốt nhẹ ly rượu trên bàn, những ngón tay nhẹ nhàng nâng niu mơn trớn, tia mắt mang chút ma mị, giống như đang cố ý dụ hoặc đối phương.
“Tâm trạng đang không tốt, em có muốn uống chút rượu không?”
“Được ạ.”
Bồi bàn nghe vậy liền khui chai rượu rót vào ly cho hai người họ.
Đợi khi hoàn tất công việc bày biện các món ăn liền chậm rãi lui ra ngoài.
Ngạn Linh từ nhỏ đã theo cha mẹ tham dự party, tửu lượng đương nhiên không tồi. Huống hồ hôm nay bị cha trút giận đánh mắng, trong lòng tổn thương sâu sắc. Cha cô bắt ép cô đến cầu tình chỗ Hàn Tần, không muốn Ngạn Hi có được anh làm chỗ dựa. Cô cũng không thể không chạy đến tìm anh.
Cô uống cạn ly rượu, nước mắt lại rơi xuống.
“Em thực sự sợ hãi, cha em giống như trở thành con người khác.”
Vậy sao? Hay vốn dĩ đó mới là bộ mặt thật của ông ta.
Hàn Tần cười lạnh, di chuyển chén chè tổ yến hạt sen táo đỏ về gần Ngạn Linh, sau đó đặt chiếc muỗng vào.
“Em ăn đi.”
“Cảm ơn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ray-cai-chet/572020/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.