Chương trước
Chương sau
-Thái độ, người như cô mà cũng dám đứng đây nói thái độ sao . Tôi chưa đuổi cô ra khỏi đây là may rồi còn dám hỏi vậy . Không thử tự nhìn lại bản thân xem thế nào rồi hãy bước chân vào đây

Cô ta khoanh tay nhìn Tô Mẫn khinh khỉnh nói những điều ngu xuẩn nhất cuộc đời cô ta

Tô Mẫn cười lạnh

- Tôi là khách hàng bây giờ tôi muốn xem nó nếu hôm nay các cô không lấy ra cho tôi xem tôi sẽ không rời đi

- Thứ gì đã nghèo lại còn hèn, nhưng cô có mắt nhìn đấy đôi khuya măng sét đó thứ như cô cả đời làm cũng không có tiền mua nổi đâu . Lấy nó ra cho cô chạm vào thật bẩn

- Được gọi quản lí ra đây gặp tôi nói lí lẽ

Thật là ức hiếp người quá đáng, cô ta ăn nói quá ngông cuồng, Tô Mẫn hiền nhưng đâu có ngu ngốc như vậy . Cô sẽ không để yên nếu người khác xúc phạm huống chi thời gian này được Hàn Gia Vĩnh nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa chiều chuộng cô đã quen càng không thể để người khác bắt nạt mình một cách vô lí như vậy được

- Còn dám nói ra câu này mau biến ra khỏi đây nếu không tôi gọi bảo vệ thật xui xẻo

Cô ta vừa nói vừa tiến lên đưa tay đẩy Tô Mẫn . Vệ sĩ đứng phía đối diện chỉ thấy bóng lưng thiếu phu nhân nhưng họ nhìn rõ biểu cảm của ả bán hàng chắc chắn thiếu phu nhân đang chịu thiệt. Mà những người này đều là người trong tổ chức của Hàn Gia Vĩnh được điều qua bảo vệ Hàn phu nhân nên họ rất linh hoạt . Họ vẫn nhớ như in mệnh lệnh của lão đại trước khi đi

" Nếu mấy người để hai người họ chịu một tí ủy khuất nào thì đem xác về đây "

Thế nên khi quan sát được tình hình họ đã chạy đến cửa tiệm hàng. Nhìn thấy ả kia có hành động muốn đụng chạm tới thiếu phu nhân không chần chừ nơi đông người, họ đã rút súng lên hướng đầu súng tới chính mi tâm ả đàn bà ngông cuồng kia mà lên đạn chỉ chờ tới ả ta có thêm một hành động quá đáng sẽ nổ súng ngay . Họ không ngại dọn xác chỉ sợ khi về sẽ không ăn nói được với lão đại họ có chết cũng không hết tội



- Cô không có tí ý thức nào của con người sao . Bán hàng mà chỉ nhận diện quần áo khách để bán việc này từ thời đâu rồi mà giờ cô không thể ý thức được xem có dùng được hay không sao . Tôi còn tưởng trò này chỉ có trên tivi thôi đấy

Cô ta không còn nghe thấy lời Tô Mẫn nói gì mà chỉ run sợ nhìn hai người đang chỉa súng về mình . Nhân viên trong quán sợ hãi trợn ngược mắt không ngờ có người dám dùng súng công khai như vậy

- Hai người cất súng đi

Một giọng nói toát ra đầy mùi cao quý cất lên cùng tiếng nện giày cao gót trên sàn nhà

- Chúng bắt nạt con

Hàn phu nhân hạ kính râm, kéo tay Tô Mẫn vỗ nhè nhẹ hỏi . Tô Mẫn thấy được bà quan tâm thì càng thêm ủy khuất gật đầu, mắt rơm rớm nước

- Mẹ sẽ đòi lại công bằng cho con nào tới ngồi đây

Hàn phu nhân kéo cô lại bộ bàn ghế sofa nhỏ đặt trong một góc cửa hàng như đây là nhà mình . Mấy người nhân viên còn lại trong cửa hàng nhìn thời thế thay đổi thái độ cũng nhanh chóng thay đổi chạy tới bưng trà rót nước cho hai người

Cô ả kia thì sợ xanh mặt đứng chết trân tại chỗ đầu cúi gầm xuống đất . Nhưng Hàn phu nhân không có gì là để ý bà bưng tách trà lên đưa lên ngửi thoáng qua

- Tiếc thay một tách trà ngon lại bị thứ dơ bẩn trong này làm ô nhiễm

- Xin lỗi phu nhân, tiểu thư là chúng tôi làm việc sai phạm xin hai vị lượng thứ



- Cô đi pha tách trà khác

Hàn phu nhân bỏ ngoài tai lời nói của ả quản lí . Đâu phải một câu xin lỗi là xong

- Camera đâu đem ra đây

Hàn phu nhân quả quyết ra lệnh bà chưa nắm rõ tình hình lắm nhưng chắn chắn mấy người này đã bắt nạt con dâu bà

Người quản lí run sợ đi tới chiết xuất camera đem tới . Hàn phu nhân xem đoạn video mà tức đến đỏ mặt quả là ức hiếp người quá đáng . Bà đánh ánh mắt sắc lạnh đầu tiên là về cô ả đang đứng cúi gằm mặt phía trước mình

- Cô mau tới thử toàn bộ đồ nam trong tiệm lên con ma nơ canh kia cho tôi xem . Giúp khách tư vấn hàng mà cô không biết thì trước tiên để tôi dạy cô

Cả nấy người đều lạnh sống lưng nhìn vị phu nhân này chắc chắn là người có tiền, hai người vệ sĩ kia còn có cả súng chắc hẳn họ sẽ không sợ ảnh hưởng

- Thực sự xin lỗi hai vị tôi có mắt như mù tôi tôi sẽ rút kinh nghiệm xin hai vị lượng thứ

Cô ta nước mắt ngắn nước mắt dài khóc oà lên van nài . Tô Mẫn thấy thật nực cười cô ta khi nãy còn vênh váo chửi cô đồ nghèo hèn không nể mặt mà xúc phạm cô bây giờ lại bày ra thái độ đó cho ai xem chứ . Cô ta đi làm diễn viên thì thích hợp hơn đi làm nhân viên đấy

- Tôi không thích nhiều lời

Hàn phu nhân lạnh nhạt lên tiếng, bà đang kiềm chế cơn tức giận thật muốn tiến tới tát cho cô ta vài phát vì dám xúc phạm con dâu bà
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.