Câu hỏi của Hàn Gia Vĩnh vang lên phá tan mạch suy nghĩ của Tô Mẫn cô đưa mắt sang bên nhìn anh rồi lại nhanh chóng cúi đầu lắc lắc tỏ ý không có việc gì
Hàn Gia Vĩnh nhíu mày nhìn qua cử chỉ của cô anh biết cô có khúc mắc và khúc mắc đó là với anh . Anh đưa tay kéo ghế của cô xoay ngang để cho cô hướng mặt về phía mình, động tác vừa nhẹ nhàng vừa nhanh chóng như chỉ đang xoay một cái ly nhỏ vậy
Hành động nhanh đó khiến Tô Mẫn giật mình nghiêng người, hoảng hốt khiến khuôn mặt phải ngẩng lên đối mặt với đôi mắt của anh
- Nói cho anh nghe em đang suy nghĩ gì được không
- Em không có
Tô Mẫn vừa trả lời vừa lắc đầu rồi cụp mắt xuống né tránh Hàn Gia Vĩnh
Hàn Gia Vĩnh nhíu mày anh không biết có nên hỏi nữa hay không nhưng nếu bây giờ không hỏi cô và anh cứ như vậy sẽ có khoảng cách, bây giờ anh không chịu nổi nữa rồi nếu cô như vậy anh sẽ khó chịu đến chết mất
- Vậy tại sao em lại né tránh anh
Tô Mẫn lại tiếp tục lắc đầu phủ định, cô cắn môi, cô rất muốn hỏi tối hôm qua anh đã làm gì rất muốn nghe anh phủ định những suy nghĩ của cô là không phải dù bất luận thế nào anh nói cô sẽ tin nhưng cô không biết mở lời thế nào cả cô sợ nếu cô hỏi anh sẽ chán ghét cô hơn
- Mẫn Mẫn à
Hàn Gia Vĩnh cố gắng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3630781/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.