Anh cảnh sát trẻ tuổi kiểm tra xe vẫn rất ôn hoà dặn dò, như hoàn toàn không nhìn thấy được ánh mắt của thành phần tri thức đối diện: "Đi ra ngoài, có việc gì cần giúp đỡ nhất định phải tìm cảnh sát đấy, tôi thấy sắc mặt của anh hơi tệ, gặp được khó khăn sao không chịu nói?"
Con quỷ thành phần tri thức này đã sợ đến mức bay tóc giả.
Ai biết anh cảnh sát thấy tóc giả bay ra ngoài lại không hề phản ứng, còn ghẹo: "Làm IT hả?"
Cổ của tài xế đã vặn thành hình rắn, cái đầu quỷ nở to đến độ đủ để nuốt sống anh cảnh sát trước mặt, gã phát ra tiếng cười quái dị, quỷ lực khủng bố dọa các hành khách kề sát lưng mình vào ghế tựa, gần như bị ép thành tờ giấy.
Thành phần tri thức tuyệt vọng trợn mắt, chờ nhìn thấy anh cảnh sát vô tri bị ác quỷ nuốt vào quỷ vực.
Thường Bằng Viễn ngồi đằng sau đã má ơi một tiếng rồi bệt xuống.
"Gào—— á ấu ấu~~~"
Một tiếng gào hung tợn, lại nửa đường rẽ ngoặt, biến thành husky bị nghẹn cơm.
Chỉ thấy anh cảnh sát trẻ tuổi không thèm quay đầu lại, giơ tay lên, tài xế quỷ lao tới nhanh quá, nhìn cứ như là chủ động đưa cái cổ dài ngoằng của mình tới trong tay cảnh sát vậy, sau đó vị đồng chí cảnh sát đang nghiêm túc kiểm tra xe này thuận tay bấu lấy, nện thẳng xuống đất, nhấc chân lên đạp, động tác liền một mạch.
Quá trình nhanh đến mức hành khách ngồi đằng sau không biết có nên tiếp tục bày ra vẻ bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-le-tan-dia-phu/1114533/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.