Dư âm của việc đi kiếm mấy món lễ vật mừng sinh nhật cho vị chủ nhân của Giang Tử Đằng còn lưu lại mấy ngày sau đó. Điều lạ là, vốn theo kế hoạch thì Kiến Hoa với Lệ Dĩnh sẽ lên núi bắt cá rồi sẽ trở về ngay trong ngày. Vậy mà cả đêm hôm đó không có dấu hiệu cho thấy hai người họ sẽ trở về cả. Chàng trai đưa họ tới chân núi cũng chỉ quay lại nói rằng, sáng mai sẽ tới đón người. Còn nguyên nhân vì sao cũng không biết. Điện thoại thì không thể liên lạc được. Ấy vậy mà dường như cũng chả ai lo lắng. Khang Vũ còn đánh một giấc ngon lành trong phòng của Kiến Hoa, xem như chẳng có việc gì xảy ra cả. Cũng chẳng cần gọi cho Kiệt ca hay Tố Thu, mắc công họ lại lo lắng. Hai người kia đi lên chùa, chứ đâu phải dấn thân vào chỗ nguy hiểm gì đâu. Sáng hôm sau, khi đoàn làm phim đang dở quay những cảnh của nhân vật phụ thì Kiến Hoa và Lệ Dĩnh mới trở về. Ai nấy đều ướt, còn có mùi của rêu và mùi hương của thảo mộc còn vương trên người họ.
Tới ngày sinh nhật của chủ nhân Giang Tử Đằng, hai câu đối, đèn lồng, rồi cỏ thơm...những món lễ vật cần chuẩn bị đều đã được treo lên ở chỗ trang trọng nhất. Còn hai con cá lăng hồng thì đã quẫy đuôi tung tăng với hàng chục con cá khác ở cái ao nhỏ phía trong rồi.
Không khí cả Giang Tử Đằng và phim trường mấy ngày hôm nay đều vui vẻ hơn mọi ngày. Những câu chuyện về nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-van-thay-anh/101446/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.