"Sư phụ, làm thế nào bây giờ, đến một con cũng không có" - Lệ Dĩnh thất vọng, vừa bất ngờ, vừa lo lắng chỉ tay xuống hồ. Mất công mấy tiếng đồng hồ hai người leo tới tận đây mà giờ bóng dáng một con cá lăng hồng cô còn chưa thấy, chứ nói gì đến hai con.
Kiến Hoa cũng không khá hơn cô là bao, dù bình thường vốn điềm tĩnh nhưng tình hình này cũng đủ khiến Kiến Hoa tỏ rõ sự kinh ngạc trên gương mặt.
"Chúng ta gọi điện về hỏi bọn họ"
"Nhưng em đâu có mang theo điện thoại" - Lệ Dĩnh đưa tay vào túi, chợt phát hiện mình không có mang theo điện thoại. Ban chiều quay phim, đều đã để trong phòng rồi.
"Anh có" - Kiến Hoa thực thấy lạ lẫm. Đột nhiên bên người mình từ lúc nào đã mang theo điện thoại rồi. Anh không muốn nếu cô gọi điện cho anh một lần nữa mà anh lại không bắt máy như hôm đi Tứ Xuyên vừa rồi. Nhưng anh cũng lại quên mất, giờ anh đã về đến Quảng Tây, hai người lúc nào mà chẳng ở gần nhau, cớ gì cứ phải kè kè theo điện thoại.
"Sư phụ, em còn tưởng anh không thích mang theo điện thoại khi làm việc" - Lệ Dĩnh cố tình chọc Kiến Hoa. Hôm đó, cô có nghe Khang Vũ nói Kiến Hoa không thích dùng điện thoại, còn dám tiết lộ anh chỉ là tay mơ đối với mấy món đồ công nghệ. Cô không đừng được ôm bụng cười, giờ có cơ hội phải trêu chọc sư phụ một chút.
"Vẫn nên mang theo thì hơn" - Kiến Hoa vội vàng lấp liếm. Vì chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-van-thay-anh/101445/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.