Nếu so với Tương Kế, đương nhiên con gái phải quan trọng hơn rất nhiều rồi. Ninh Vi Nhàn phải ẳm Nại Nại nhỏ lên lầu, Nhan Duệ cũng đã bày ra bộ dáng chuẩn bị cùng Tương Kế ‘đại chiến 300 hiệp’ rồi, ai biết được khi người kia nhìn thấy Ninh vi nhàn định đi khỏi, liền đứng lên muốn đuổi theo, thật may mắn là Nhan Duệ nhanh tay lẹ mắt, rất lưu loát đứng lên chặn lại: “Anh tính làm gì?!”
Ninh Vi Nhàn cũng không quay đầu lại, thấy mẹ đi lên lầu, Nhan Ninh cũng lập tức nhanh nhẹn chạy theo, đem cái chú kỳ quái lại thích ganh tị này giao cho ba cậu xử lý đi.
“Vi Nhàn!”
Tiếng gọi của Tương Kế cũng không làm cho Ninh Vi Nhàn dừng bước, thậm chí cô cũng không quay đầu lại, dắt tay con trai nhỏ của mình đi lên lầu: “Vi Nhàn! Em không muốn biết tại sao anh quấn lấy em sao?!”
Ninh Vi Nhàn dừng bước chân lại, trong lòng Tương Kế lại rất vui vẻ, còn Nhan Duệ lại cảm thấy mất mác. Ninh Vi Nhàn quay đầu nhìn lướt qua Tương Kế: “Tôi không muốn biết, nếu anh muốn nói thì cứ nói, anh không nói cũng không sao, tùy anh thôi.” Cô nói xong cũng xoay người dắt tay con trai đi lên. Nhan Ninh sùng bái mẹ đến chết mất, quay đầu về phía Tương Kế làm mặt quỷ, rồi nhảy từng bậc, từng bậc thang lên lầu.
Nếu nói có ai đó trong lòng thật dễ chịu, vậy trừ Nhan Duệ ra, còn có ai vào đây nữa chứ. Trong lòng anh rất vui mừng, ngoài mặt còn làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056926/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.