Edit: meoluoihamngu
Theo ý thích của Nhan Tư Tư, cô mang Ninh Vi Nhàn đến khu trưng bày mỹthuật, sau đó đi ăn gì đó. Từ nhỏ dạ dày của Ninh Vi Nhàn bị nuôi giốngnhư chim, đồ ăn ở bên ngoài, mùi vị rất thơm, nhưng cô không có ý địnhăn. Nhan Tư Tư nhìn cô lạnh nhạt, nhưng trong mắt rõ ràng có chua xót,nhịn không được khuyên nhủ: “Chị dâu…”
Ninh Vi Nhàn lắc đầu: “Chị không sao, em ăn nhanh đi.”
Nhan Tư Tư muốn nói cái gì, lại không nói, vùi đầu vào đồ ăn. Ninh ViNhàn ngồi ở đó, cô đơn một mình, khóe môi ý cười nhàn nhạt, vừa nhìn làbiết chính là tiểu thư khuê các được nuôi dạy tốt. Nhất là khi cô ngắmngoài cửa sổ vẻ mặt đau thương, càng làm cho người ta nhịn không đượcnổi lên ý muốn bảo vệ. Nhan Tư Tư vốn thích mỹ nhân, hơn nữa người nàylại là chị dâu cô, cô dĩ nhiên muốn bảo vệ chị dâu thật tốt. Cho nên chỉ cần có người đàn ông muốn đến gần, cô liền đuổi người đó. Ninh Vi Nhànkhông có chú ý tới những thứ này, cô chỉ kinh ngạc nhìn ngắm những đôitình nhân trên đường, lại thấy thật nhiều những đôi vợ chồng mang theođứa nhỏ, trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười. Mà cô… đã sớm không biết nụcười thật sự là như thế nào.
Cô nhắm mắt lại, dựa vào cửa thủy tinh, cảm thấy cả người mệt mỏi. Mấy tháng ở chung với nhau, thì ratrong mắt của anh, không là cái gì cả. Ninh Vi Nhàn cũng không biết mình rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, gia đình ấm áp cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056832/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.